Đạo lí của Chu Phong Thanh chính là bao dung với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình.
Trước giờ chưa có tiền lệ.
Thuộc hạ áo đen xả nước đầy bồn tắm liền bước ra cúi đầu với Chu Nhất Phi.
Phòng tắm con nhà giàu đều rộng rãi thoải mái, chứa mấy chục người còn dư sức.
Không cần ai nói gì, Chu Phong Thanh đã ra lệnh :" Chu Khiêm, nhấn đầu cô ta xuống nước "
Chu Phong Thanh ngồi bên cạnh, nhìn vào bồn tắm.Trăm hay không bằng tay quen, Chu Khiêm thuần thục ấn chặt đầu Tần Hi Vi xuống làn nước lạnh cóng, Tần Hi Vi dù bất tỉnh nhưng vẫn phải uống vài ngụm nước lớn, mơ mơ màng màng mà mở mắt.
" Tỉnh rồi sao "
"Thấy nước mát không ?" Chu Phong Thanh cười lạnh lùng cứ như ác bá ăn hiếp dân thường.
" Ưm ưm ưm, khục khục " Bị dìm rồi giật lên cơ thể cô ta dãy dụa, nhưng đã bị trói chặt.
" Tao vẫn thắc mắc tại sao, mày lại muốn giết tao như thế "
Lúc này cô ta đã bị khống chế nằm rạp xuống đất, gương mặt kia chật vật ngước lên, đôi mắt đỏ rực tràn đầy ác ý nhắm thẳng vào Chu Phong Thanh.
" Mày là thứ lăng loàn, không biết xấu hổ, là do mày không biết xấu hổ quấn lấy anh Lâm của tao "
" Nếu không phải do mày thì anh ấy đã cưới tao, anh ấy yêu tao rồi tụi tao sẽ sinh con, mày chính mày là thứ cướp hết mọi thứ của tao "
Không biết là do thể chất trời sinh của nguyên chủ hay do đâu, nguyên chủ đẹp thì không thể phủ nhận, cô sống khá khép kín, cũng ít có những mối giao lưu bên ngoài, bản thân cô ấy cũng chẳng làm gì nhưng cũng bị ghen ăn tức ở.
Tên anh Lâm gì của cô Tần Hi Vi này cũng là vẻ ngoài bảnh bao, bên trong thối nát, anh ta đâu phải có một mình Tần Hi Vi, số lượng tình nhân của anh ta đủ để nhét chật kín hậu cung.
Nguyên chủ vẫn tham dự yến hội cùng các anh của mình, không thể tránh mặt gặp những người trong giới, Lâm gì gì đó thấy nguyên chủ xinh đẹp liền nổi cơn lưu manh, muốn xơi nguyên chủ.
Nguyên chủ may mắn thoát được, nhưng sự việc này không biết sao lại thổi đến tai Tần Hi Vi.
Tần Hi Vi càng làm loạn, Lâm XX càng chán ghét, Tần Hi Vi đổ tất cả mọi lỗi lầm lên người Chu Phong Thanh.
Trong cốt truyện hình như có một lần Ngụy Nguyệt Vũ giúp đỡ nguyên chủ khỏi tay Tần Hi Vi.
Chậc chậc, người anh em, chúng ta đều là con tốt thí.
" Ồ, vậy là do mày không đủ lợi hại, đến người đàn ông của mình con không quản được, thứ vô dụng chỉ biết đổ lỗi cho người khác " Câu nói này như chọt thẳng vào tim đen của Tần Hi Vi.
Lần này Tần Hi Vi không điên cuồng như trước, mà dường như nhớ ra gì đó cô ta cười đắc ý.
" Mày không làm gì được tao đâu, anh ấy sẽ bảo vệ tao "
Tay của Chu Phong Thanh hơi cử động.
" Mày nói