Sáng hôm sau.
Văn Văn và Việt đã lấy lại được sức, hai người đi theo men hố đá ấy ra đến dòng sông rồi đi về phía cắm trại ban đầu.
Tuy nhiên vì đêm qua mưa lớn nên bùn đất và đá bị sạt lở nhẹ, cũng may không ảnh hưởng gì cả.
-Tiểu Y!
-Văn Văn!
Tiểu Y nghe thấy giọng nói của cô bạn thân liền đứng dậy định chạy tới... nhưng không nổi, cô ngồi phịch xuống đất lại.
-Cậu sao vậy?
Thấy thế, Văn Văn lo lắng hỏi han.
-Chị ấy hôm quá được anh em giúp hạ sốt nên như thế đấy.
Hoàng Nhi trêu chọc.
Vì không sao, Tiểu Y làm chị dâu của cô thì ok!
-Gì? - Văn Văn cũng hớn hở theo - Hạ sốt chưa?
-Này, tao lo cho mày mà như vậy à?
-Oh sorry! Được chưa? Mà... tao bị sốt mày đã hỏi thăm đâu!
-Rồi Việt có giúp hạ sốt không?
Hoàng Nhi và Tiểu Y nhìn quét trên cơ thể Văn Văn, châm biến hỏi trả.
-Hai đứa này, tụi này trong sáng, không như ai kia...
Rồi cả nhóm cười phá lên trừ Tiểu Y, cô úp mặt xuống xấu hổ.
-Cô ta bị anh làm trò đùa vậy mà không thấy nhục nhã à?
Bên này nhóm ba người đàn ông đang dọn dẹp đồ trên xe trở về liền vì công ty có chuyện.
-Ý cậu là gì?
-Ý ở mặt chữ ấy. Hai người làm tôi và Hoàng Nhi không thể nào ngủ được. Giờ thích tỏ thái độ à.
Húc Dương có chút ngượng. Dù sao làm việc đó bị ai khác phát hiện mà chẳng thế.
-Có tiến triển gì với Trịnh tiểu thư không?
Húc Dương hỏi nhỏ Việt.
Việt nghe vậy thì quay lại nhìn Văn Văn đang cười nói với bạn bè.
Nụ cười của cô liền truyền đến anh và...
-Sao cậu lại cười?
-Tôi không nghĩ chúng tôi có cơ hội.
-Chịu thôi, nhưng cô nàng ấy tốt, cậu phải nỗ lực để xứng với cô ấy.
-Về thôi!
Văn Văn hào hứng quay về Bắc Kinh.
——————
Sau khi đưa Văn Văn, Hoàng Nhi, Chí Đinh về thì ba người còn lại ngay lập tức trở về tập đoàn.
Vừa bước vào, mọi cô gái đều há hốc trước style năng động của Húc Dương và Việt, thường ngày họ chỉ vét và vest nên những chiếc áo phông bình thường trông sẽ rất khác lạ.
-Tiểu Y, hạng mục bên nước ngoài bị đánh cắp rồi! Làm sao đây?!
-Máy tính của cả công ty bị nhiễm viruss làm sao đây Việt?
-Dương tổng, khách hàng bên Singapore đang ở trong phòng đối tác. Họ đang mất kiên nhẫn.
Quá nhiều vấn đề, Tiểu Y vẫn chưa kịp định hình công việc.
Sao có người lại bỉ ổi như thế, phải cạnh tranh nhau một cách mặt dày thế à?
-Việt sẽ đi xử lí máy tính. Giao bên phụ trách một người thống kê số liệu trong hạng mục rồi đưa tôi điều chỉnh lại theo kế hoạch khác. Cô đi đàm phán với khách hàng cùng tôi.
Húc Dương sắp xếp, hai người nhanh chóng làm theo. Anh về phòng của mình lấy ra bộ vest mặc vào. Ngay sau đó thì nhân viên đưa hạng mục vừa mới lấy lại trong gang tấc.
Tiểu Y cũng nhanh chóng thay đồ công sở, xem lại tài liệu cùng Húc Dương.
-Này nghe gì chưa, Hứa thị vừa đến tập đoàn chúng ta, hình như định cướp khách hàng của chúng ta ấy!
-Gì Hứa thị? Ủa lúc trước đang còn mừng rỡ vì ký hợp hồng với chúng ta, giờ lại dám làm thế à?
-Loại người gì hay thật? Còn nhân không có Dương tổng và Hàn thư ký làm loạn nội bộ chúng ta, thật là...
Tiếng xì xào to nhỏ đều bị Tiểu Y nghe thấy, cô lấy giấy bút, chỉnh sửa số liệu hạng mục một cách thẳng tay.
Húc Dương hiểu được ý đồ