Viên yêu đơn này đem bán đấu giá ít nhất cũng được vài ngàn hạ phẩm linh thạch ngang với số linh thạch hắn luyện dược trong vài tháng trời.
- Lão đầu thực cốt pháp văn có tổn hại đến yêu đơn không ?- Không.
Lâm Phong mang theo cốt tiễn tiến đến gần bạch cốt độc giác thú nhưng khoảng cách càng gần thì áp lực càng lớn, đến khi chỉ còn vài trượng hắn đã quỳ bò trên đất.
- Cho dù có lếch tới thì lão tử cũng phải lấy được viên yêu đơn này.
Bạch bào lão đầu nhìn hắn bò như chó sao đó lại lóc như cá, ngay cả đầu cũng không ngốc lên được chỉ biết chán nản lắc đầu.
- Tiểu tử này đúng là tham đến hết thuốc chữa.
Lão đầu bay đến trước mặt hắn giúp cản trở một ít uy áp, Lâm Phong thuận lợi lụi bộ bạch cốt trước mặt một tiễn, bạch cốt như núi cát đổ ầm xuống, yêu đơn rơi trên mặt đất, cùng với một cái sừng to lớn.
Lão đầu giải trừ uy áp của yêu đơn, Lâm Phong lập tức thu vào cổ nhẫn sao đó quay lại nhìn lão đầu.
- Đa tạ tiền bối giúp đỡ.
- Không có gì, tiểu tử đừng quên những gì đã hứa với lão phu là được.
- Tiền bối yên tâm, tiểu bối nhất ngôn cửu đỉnh.
Lão đầu im lặng một lúc lại lên tiếng.
- Thật ra thì tiểu tử ngươi chỉ cần thu yêu đơn vào giới chỉ là được, đâu cần phải bò lếch như vậy.
- Đậu xanh.
Lâm Phong nhịn không được mắng một tiếng, lần này đúng là thấy tiền sáng mắt, bình thường thông minh ngời ngợi sao tự nhiên lại ngu đột xuất thế này.
Uy áp của yêu thú bên dưới địa cấp chưa thể làm thương tổn đến thần thức của tu sĩ, chỉ cần khoảng cách đủ gần thì Lâm Phong có thể thu yêu đơn vào cổ nhẫn.
Sao khi ổn định tâm tình, Lâm Phong tiếp tục lên đường, vận khí của hắn phải nói là khá tốt chỉ vài ngày sao lại gặp được một bộ huyền cấp thú cốt đỉnh phong tiếc là không có yêu đơn, đến khi hắn rời khỏi Thực Linh đầm thì thực cốt pháp tiễn đã đạt đến huyền cấp hạ phẩm pháp binh khí.
- Có lẽ đã đến lúc trở về rồi.
Lang thang bên trong hoang nguyên mười mấy ngày, Lâm Phong cảm giác có chút mệt mỏi, ngày thì đào mộ lụi xương, đêm thì đề phòng yêu thú, ăn ngủ không yên, dẫn đến thân thể hào mòn, tinh thần suy kiệt.
- Có nên đi tới Hồng Tụ lâu tẩm bổ không nhỉ ?Lâm Phong từng đến Hồng tụ lâu vài lần nhưng chưa dám hạ thủ, trong lòng hắn vẫn muốn để dành lần đầu tiên cho nữ nhân của mình quan trọng là hắn nghe nói lần đầu sẽ rất đau.
Bạch bào lão đầu nếu biết suy nghĩ của hắn không biết có cười đến đau tim không, dù sao lão cũng mấy vạn tuổi rồi lên cơn là phi thăng như chơi, thật là nguy hiểm.
Nữa tháng lặng lẽ trôi qua, Thương Vân thành vẫn bình yên như trước ngoại trừ Thiết Sơn môn thỉnh thoảng bị tấn công thì trời vẫn xanh, gió vẫn mát, chim vẫn đậu trên cành, Lâm Phong nhà ta vẫn chăm chỉ luyện dược.
Trời vừa sáng hắn đã rời phòng đi đến thông cáo hội trong thành, nơi này có rất nhiều bảng hiệu cỡ lớn dùng để thông báo nhiệm vụ, trao đổi vật phẩm được Thiết Sơn môn bảo kê, là một nơi rất tốt với tán tu.
Mọi giao dịch ở nơi này đều có đệ tử Thiết Sơn môn kiểm tra đảm bảo an toàn tuyệt đối, chưa từng có chuyện lừa đảo xảy ra.
Một tiêu của Lâm Phong là tìm vài cái nhiệm vụ liên quan đến yêu thú, hắn cần một đối tượng thích hợp để luyện tập tật phong đao.
- Giao dịch sừng huyền cấp độc giác thú, 500 - 1000 hplt/sừng, tùy loại.
- Thứ này có giá vậy sao ?Trong tay Lâm Phong cũng có một cái sừng của độc giác thú hơn nữa còn là loại huyền cấp có yêu đơn không biết đem bán sẽ có giá bao nhiêu.
Nghe nói chỉ cần vật phẩm huyền cấp trở lên đều có thể mang đến Vạn Bảo các đấu giá, không chừng sẽ có đủ linh thạch để đi tới Thất Tinh thành sao đó tiến vào Quỷ Lâm.
- Hay là thôi đi, để sau vậy.
Ánh mắt của hắn vẫn chưa chuyển tới nhiệm vụ khác thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử tranh thủ mang sừng độc giác thú đi đấu giá không chừng sẽ đủ linh thạch mua tài liệu truyền tống trận.
- Không lẽ lão biết độc tâm thuật ?Lâm Phong khẽ gật đầu, dù sao cũng đã hứa với lão đầu, quân tử không được thất tín.
Sao khi quan sát được một lúc, Lâm Phong lại tìm thấy được một nhiệm vụ thú vị,