Lâm Phong thu lại thực cốt bạch tiễn, nhìn pháp văn mờ đi một phần nhỏ chứng tỏ số cốt thú vừa hấp thu không có quá nhiều hiệu quả, chắc là do cấp độ quá thấp, dù sao nơi này cũng chỉ là bên ngoài Lạc Nhạn cốc.
Sao khi rời Lạc Nhạn cốc, một tiêu cuối cùng là Thực Linh đầm cách nơi này mấy trăm dặm về phía nam.
Thực Linh đầm không phải là một cái đầm mà là một khu rừng có thổ nhưỡng giống như bùn lầy vừa mềm vừa xốp, bên dưới là hàng vạn thực linh mộc, một khi bị bọn chúng tóm được thì huyền cấp yêu thú cũng khó thoát.
Nữa đêm, Lâm Phong lại tìm một hang động nghĩ chân, lão đầu đã truyền cho hắn một loại ẩn hình pháp văn giúp hắn tiến vào Thực Linh đầm, đêm nay là thời gian duy nhất để hắn luyện tập.
- Lão đầu thứ này thật sự có hiệu nghiệm sao?Lâm Phong vẫn cảm thấy có chút lo lắng, một khi sử dụng ẩn hình pháp văn thì linh lực của hắn sẽ bị phong ấn, lúc đó hắn không khác gì phàm nhân.
- Yên tâm, thực linh mộc chỉ tấn công những thứ có linh lực.
- Chỉ đơn giản như vậy chẳng phải sẽ có rất nhiều tu sĩ tiến vào Thực Linh đầm sao?- Bên trong Thực Linh đầm ngoài trừ thực linh mộc ra còn một số loại yêu thú kí sinh, tuy phẩm cấp không cao nhưng g.iết ch.ết một tên phàm nhân thì không vấn đề.
- Cho nên không thể dùng phong linh pháp văn mà phải dùng ẩn hình pháp văn.
Ẩn hình pháp văn thuộc hoàng cấp pháp văn vừa ẩn hình vừa phong linh, chỉ cần hắn không sử dụng linh lực thì đám yêu thú sẽ rất khó phát hiện.
Trong lúc Lâm Phong tế luyện pháp chỉ thì có một đoàn người lặng lẽ tiến vào Thương Vân thành hướng Vạn Bảo các đi đến.
- Các vị khách quan có chuyện gì sao?- Bọn ta muốn gặp Chu quản lý.
- Chuyện này, Chu quản lý…Thanh niên phục vụ định từ chối thì nhìn thấy tấm kim bài trong tay đối phương liền cung kính gật đầu.
- Các vị đại nhân đợi chút, tiểu nhân lập tức đi mời Chu quản lý.
Một lúc sao Chu Thất xuất hiện dẫn theo ba người vào trong, cửa phòng mở ra, bên trong là bạch y nữ tử đã chờ sẵn, đám hắc y nhân cùng lúc hành lễ.
- Sư tỷ.
- Ngạo sư đệ, chuyện lần này ta sẽ không tham gia, các ngươi tự giải quyết nhưng tuyệt đối không được dùng vũ lực.
- Đệ hiểu rồi.
Nơi này là địa bàn của Vô Cực thánh cung, làm lớn chuyện sẽ khiến bọn chúng chú ý, hơn nữa đối tượng giao dịch còn là đan sư, thành phần khó chơi nhất đại lục.
- Đi đi.
Ngạo Phong gật đầu rời đi, một tên phía sao đi theo còn một tên vẫn đứng im, Lãnh Hàn Băng lạnh nhạt hỏi.
- Còn chuyện gì sao ?- Tỷ tỷ muội nhớ tỷ.
Hắc bào cởi xuống, một gương mặt xinh đẹp xuất hiện, có đến bảy phần giống với Lãnh Hàn Băng chỉ là đôi mắt của nàng linh động không lạnh như tỷ tỷ.
Lãnh Hàn Băng nhìn thấy nữ tử, khóe môi cong lên để lộ nụ cười hiếm thấy.
- Phi Dao sao muội lại tới đây ?- Người ta nhớ tỷ mà.
Lãnh Phi Dao chạy tới ôm lấy tỷ tỷ, sẵn tiện hôn một cái lên má để chiếm tiện nghi, cho tới giờ nàng là một trong hai người của thánh cung chiếm được tiện nghi của tỷ tỷ, đúng là quá hãnh diện.
- Tỷ tỷ ra ngoài lâu như vậy phụ mẫu rất lo lắng cho tỷ đó, tỷ mau trở về đi.
- Một thời gian nữa ta sẽ trở về.
- Vậy cũng được, không để cho yêu nữ kia chiếm tiện nghi của tỷ hì hì…Nói tới yêu nữ lợi hại kia vẻ mặt hai tỷ muội đều không được tự nhiên, ánh mắt Phi Dao ẩn hiện sợ hãi còn tỷ tỷ của nàng thì bất lực, cũng vì nữ nhân đó mà nàng phải rời đi.
- Lần này muội ra ngoài phụ mẫu có biết không ?- Đương nhiên là biết, trước khi đi muội đã xin phép rõ ràng.
- Vậy muội nói như thế nào ?- Muội…Lãnh Hàn Băng không nghĩ cũng biết nha đầu này nói những gì.
- Có phải muội nói với phụ thân là muốn tiến vào bí cảnh để rèn luyện ?- Đúng vậy…Lãnh Phi Dao cuối đầu, nàng đúng là đã thông báo chỉ là thông báo không đúng mà thôi, cuối cùng cũng không lừa được tỷ tỷ.
- Tỷ tỷ, thật sự là muội rất nhớ tỷ nên mới làm như vậy, tỷ đừng nói với phụ mẫu nha.
- Mấy ngày nay muội phải ở