Lâm Phong cũng biết điều này, tu vi của hắn có được như bây giờ là nhờ lão đầu giúp đỡ, không có lão đầu thì hắn chỉ ở nhị cấp là cùng, tán tu không có cơ duyên thì không có cửa so với đệ tử thánh cung.
- Trước kia tiểu bối từng theo một vị đan sư học hỏi, tuy chưa thể luyện thành đan dược nhưng có thể luyện chế dược tề.
- Ngươi có hỏa linh thể ?- Đúng vậy.
Lâm Phong gật đầu vận chuyển liệt hỏa phần thiên, một ngọn lửa xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Lãnh Tuyên không ngờ tiểu tử trước mặt lại có hỏa linh thể hiếm thấy, số lượng đan sư trên đại lục khan hiếm không phải vì khó tu luyện mà là vì điều kiện quá cao, chỉ riêng hỏa linh thể đã loại trừ hơn cửu phần tu sĩ.
Mỹ phụ nhìn qua phu quân khẽ gật đầu, Lãnh Tuyên liền hiểu ý.
- Sắp tới ta sẽ đưa ngươi đến Đan cung, có tiến vào được không phải xem bản lĩnh của ngươi.
- Đa tạ tiền bối, tiểu bối sẽ cố hết sức.
Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh vội xen vào.
- Phụ thân hay là để Phi Dao dẫn hắn đi cho, dù sao thì người cũng phải giành thời gian quan tâm tới tỷ tỷ có đúng không ?- Cũng tốt, chuyện này giao cho con.
Mỹ phụ đứng bên cạnh khẽ nhắc nàng.
- Phi Dao chuyện này tốt nhất đừng để nhiều người biết.
- Nữ nhi tuân lệnh.
Lúc này không phải thời điểm thánh cung chiêu đồ, tuyển đệ tử vào lúc này là chuyện hết sức nhạy cảm nhưng lần chiêu đồ tiếp theo phải đợi gần ba năm, đến lúc đó không chừng cái tên của hắn bọn họ cũng quên mất.
Lãnh Phi Dao đi tới bên cạnh Lâm Phong tươi cười nhìn hắn.
- Tiểu sư đệ mau đi theo ta.
- Hả?Lâm Phong ngẩn người ngơ ngác, sắp tới hắn phải kêu tiểu nha đầu dở hơi này một tiếng sư tỷ sao?- Lão đầu chẳng phải lão nói trăm lợi vô hại sao, chưa gì hết ta đã bị hại rồi nè.
- Lão phu là khí linh chứ đâu phải thánh nhân, cũng phải có lúc tính sai.
Lãnh Phi Dao nhìn Lâm Phong vẫn đứng im liền nắm áo lôi đi, tu vi của nàng hơn xa hắn cho dù ném hắn ra đường cũng chỉ là một cái vẫy tay.
Nàng vừa đi vừa nói cho hắn biết về một số nội quy của Đan cung vì vậy mà Lâm Phong biết được nha đầu này nhìn vậy thôi mà là một vị đan sư chính hiệu hơn nữa còn luyện ra được ngũ đan.
Lãnh Phi Dao được nhị trưởng lão Đan cung nhận làm đệ tử chân truyền, nếu không nói đến tu vi mà chỉ nói đến cấp bậc thì nàng thuộc hàng cao cấp nhất trong số đệ tử của thánh cung.
Không phải tự nhiên mà cuộc đời nàng bay cao như vậy, phụ mẫu của nàng đều là nội cung chấp sự, gia gia là trưởng lão thánh cung, ngay cả tỷ tỷ cũng là đệ tử chân truyền, Lãnh gia cũng là một trong những gia tộc đứng đầu Cửu Huyền.
- Đây chính là cái mà thiên hạ thường đồn là sinh ra ở vạch đích trong truyền thuyết đó sao, cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng.
Kim Quang thành chỉ là một cái tiểu thành trì không có gì lọt vào pháp nhãn của Phi Dao nên nàng kéo hắn đi một mạch đến truyền tống trận thẳng tiến Cửu Huyền thành.
Nữa giờ sao,Lãnh Phi Dao chỉ vào tòa thành to như một dãi núi trước mặt.
- Nhìn đi, có phải hùng vĩ lắm không?- Thường thôi.
Không phải hắn nói mà lão đầu nói, vào thời thịnh thế bách tộc thì loại thành trì cỡ này có tới mấy trăm cái.
- Đúng là rất lớn, rất hùng vĩ.
So với Thất Tinh thành thì Cửu Huyền thành lớn hơn vài phần vì đây chính là tổng bộ của Cửu Huyền thánh cung, một trong ngũ đại thánh cung ở Nam hoang.
Tâm tình của Lâm Phong lúc này vô cùng tốt không chỉ được mở rộng tầm mắt mà còn thoát khỏi yêu nữ kia, một khi trở thành đệ tử thánh cung thì yêu nữ cũng không thể tùy tiện giết hắn.
Lãnh Phi Dao nhìn qua tiểu sư đệ bên cạnh.
- Ngươi có muốn đi dạo vài vòng không?- Không cần, đệ nghĩ nên làm chính sự trước.
- Được rồi.
Tòa thành này lớn như vậy không biết ngắm tới khi nào mới hết, đợi ngắm xong không chừng yêu nữ đã đứng ngay bên cạnh rồi.
Hai người hướng thánh cung chạy đi, tổng bộ của thánh cung không nằm bên trong Cửu Huyền thành mà nằm trên một dãi núi cách đó hơn trăm dặm, khắp nơi đều có đại thụ, không gian yên tĩnh, vô cùng thích hợp để tu luyện.
Thánh cung được chia thành lục cung gồm có Đan cung, Trận cung, Pháp cung, Khí cung, Chiến cung và Chủ cung mỗi cung chiếm lĩnh một ngọn sơn phong hùng vĩ, ngoài ra còn có một số nơi để cho