Trong lúc Lâm Phong cùng lão đầu bàn chuyện hậu đại thì Lãnh Phi Dao đã kể lại hết mọi chuyện cho lão quản lý nghe, nàng kéo hắn đi tới trước mặt lão.
- Đây là đại quản lý của Đan cung Cao Dương, mau chào Cao chấp sự.
Lâm Phong cuối đầu hành lễ.
- Tiểu bối Lâm Phong tham kiến chấp sự tiền bối.
- Cái gì mà chấp sự tiền bối, xưng hô lung tung.
Cao Dương vuốt râu.
- Gọi ta Cao lão là được.
- Vâng, Cao lão tiền bối.
- Đưa tay ra.
Lâm Phong ngoan ngoãn làm theo, lão đầu lấy ra một viên cầu trong suốt đặt vào tay hắn.
- Vận linh lực cho ta xem.
- Vâng.
Lâm Phong lập tức vận công nhưng viên cầu vẫn không thay đổi, Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh nhíu mày.
- Kỳ lạ, sao trắc linh cầu không có phản ứng, chẳng lẽ bị hỏng rồi.
- Nói bậy, thứ này là do lão phu bảo quản sao có thể hỏng, không chừng là tiểu tử này không có hỏa linh thể.
- Không thể nào.
Lãnh Phi Dao mở to mắt nhìn Lâm Phong, rõ ràng chính mắt nàng đã nhìn thấy hỏa linh thể của hắn, sao có thể nhầm được.
Lâm Phong chợt nhớ là quên vận liệt hỏa phần thiên, ai bảo Cao lão đầu chỉ bảo hắn vận linh lực chứ.
Trắc linh cầu đang trong suốt dần chuyển thành màu đỏ đục, Cao lão đầu nhìn một lúc rồi khẽ gật đầu.
- Tuy có chút hỗn tạp nhưng đúng là hỏa linh thể.
- Thấy chưa, ta đã bảo rồi.
Linh thể cũng phân chia phẩn cấp, màu sắc trắc linh cầu càng tinh thuần thì phẩm chất càng cao, khi luyện đan sẽ ít tiêu hao hỏa lực.
Lâm Phong thở phào, cửa này coi như qua.
- Lão đầu có người chê công pháp của lão hỗn tạp kìa.
- Linh thể là thiên sinh, công pháp là nhân sinh, nhân sao có thể so với thiên.
- Đúng là chân lý.
Lúc thiên địa sơ khai thì nhân tộc không biết đang ở nơi nào, cho dù ngươi có là thiên tài yêu nghiệt cũng không thể so với kẻ đã sáng tạo ra ngươi.
Tiếp theo là kiểm tra thiên phú luyện đan, Lâm Phong chỉ vừa tiến vào tam cấp tu sĩ tất nhiên không thể luyện ra đan dược chỉ có kiểm tra dược tề.
Cao Dương lấy ra một dược đơn để trước mặt hắn cùng với một mớ dược liệu không biết tên.
Lâm Phong định tiến lên phân loại thì bị lão ngăn lại.
- Đợi đã, còn phải chờ vài lão đầu nữa đến.
Lãnh Phi Dao nhìn vẻ mặt không hiểu gì của hắn đành phải giải thích.
- Đan cung tuyển đồ là chuyện quan trọng, một mình Cao quản lý cũng không thể giải quyết, cần phải có thêm vài vị chấp sự cùng với một vị trưởng lão đến khảo hạch, chỉ khi tất cả đồng ý thì ngươi mới được thông qua.
Lâm Phong gật đầu ra vẻ đã hiểu, ngay cả trưởng lão cũng chạy đến nếu không có Lãnh gia giúp đỡ thì còn lâu mới mời được mấy đại nhân vật tầm cỡ này.
- Lãnh sư tỷ, đa tạ tỷ giúp đỡ.
- Không có gì, dù sao ngươi đã cứu tỷ tỷ, ta giúp ngươi cũng là chuyện nên làm.
Ba người đợi một lúc thì có một đám lão đầu bước vào, nam có nữ có, khí thế mỗi người đều mạnh đến mức Lâm Phong chưa từng gặp.
- Toàn là cao thủ với thách đấu.
Mấy lão đầu bắt chuyện với nhau, Cao Dương nhân cơ hội nói rõ tình hình.
- Tên làm phiền các vị đến đây chính là tiểu tử này.
Một lão đầu trừng mắt nhìn Lâm Phong.
- Là hắn sao, cũng to gan lắm.
Trung niên nam tử bên cạnh gật đầu.
- Vì hắn mà ta bỏ lỡ một lò đan dược, nếu hắn không vào được thánh cung xem ta xử hắn thế nào.
- Tính luôn cả ta.
Lâm Phong ngồi một bên thầm kêu không ổn, sao hắn đến đâu cũng gặp hung thần thế này.
Lãnh Phi Dao bỉu môi.
- Nếu các vị còn hù dọa hắn, Phi Dao sẽ nói lại chuyện này với sư phụ.
- Tiểu nha đầu, bọn ta chỉ đang tán gẫu, có ai nói gì tiểu tử đó đâu?- Đúng vậy, bọn ta còn chưa biết tên của hắn nữa là.
- Nha đầu nha ngươi cũng đừng vu khống lung tung, coi chừng nghiệp quật.
Mấy lão chấp sự liên tục hùa theo chọc cho Phi Dao á khẩu, hai mắt nàng đỏ lên, giọng nói ủy khuất.
- Các người liên kết ức hiếp Phi Dao, nhất định phải tố cáo với sư phụ hu hu hu…Lâm Phong nhìn tiểu nha đầu khóc lóc thảm thiết định đứng ra nói giúp nhưng hắn chưa kịp hành động đã bị nàng nắm cổ kéo lại.
Mấy lão đầu nhìn tiểu nha đầu khóc lóc