Lâm Phong quyết định chuyển qua hoàng bảng, nhiệm vụ bên này dễ hơn nhưng cũng ít điểm cống hiến hơn, không có nhiệm vụ nào cao hơn 1000 điểm cống hiến, cuối cùng hắn quyết định chọn vài cái nhiệm vụ luyện chế dược tề, dù sao cũng không thể tay không trở về.
Lâm Phong đang định đi đến chỗ chấp sự đăng ký thì thấy gần đó có hai tấm bảng còn lớn hơn cả nhiệm vụ bảng, hắn liền tiến lại nhìn thử.
Bên trên viết đầy tên của tu sĩ, phía sao mỗi cái tên đều có những con số, hắn nhìn một lúc cũng không hiểu liền tìm một thanh niên gần đó hỏi chuyện.
- Đạo hữu xin dừng bước, cho tiểu đệ hỏi đây là gì vậy ?Thanh niên nhìn theo hướng đối phương chỉ, ánh mắt kinh ngạc.
- Ngươi mới tiến cung sao ?- Đúng vậy, sư huynh không chỉ anh tuấn mà còn thông minh tài trí, vừa nhìn đã biết.
- Chỉ có mấy tên mới vào mới hỏi như ngươi thôi.
Được Lâm Phong khen liên tục, thái độ thanh niên tốt hơn rất nhiều, thầm nghĩ dạo này bọn sư đệ hiểu chuyện hơn trước nên kiên nhẫn giải thích.
- Thứ này gọi là Danh bảng, ghi lại điểm cống hiến của toàn bộ tu sĩ bên trong thánh cung.
- Thì ra là vậy.
Theo như ghi chép bên trong thánh bài thì mỗi năm thánh cung sẽ thanh lọc một số đệ tử, cụ thể là 100 tên đệ tử có điểm cống hiến thấp nhất, chính là 100 cái tên nằm cuối danh bảng, trong đó tên đứng thứ 100 từ dưới đếm lên đang nắm giữ 10 vạn điểm cống hiến, dự tính con số này vẫn sẽ tiếp tục tăng lên.
Bên cạnh đó để tử có số điểm cống hiến thấp nhất của mỗi cung sẽ bị gián một cấp, nếu Lâm Phong là tên đen đuổi đó thì hắn sẽ từ nội môn biến thành ngoại môn đệ tử.
Lâm Phong ngẩn đầu nhìn lên phía trên, hắn nhìn một lúc mới thấy được cái tên đứng đầu, phía sao là một chuỗi các con số mà hắn cũng không biết làm sao để đọc.
- Mã Vạn Long, không biết tên này làm ăn kiểu gì mà có nhiều điểm cống hiến như vậy?- À, hắn chính là Cửu Huyền cung chủ, cũng chính là thánh chủ.
Thanh niên nói xong liền bỏ chạy mất tích, trước khi đi thầm nghĩ bọn tân sư đệ càng lúc càng nguy hiểm, không nên đứng gần.
Mấy tên xung quanh Lâm Phong cũng tự động né ra, ánh mắt nhìn hắn kiểu như chúng ta không thuộc về nhau, giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử nói hay đấy.
- Đúng là cái miệng hại cái thân.
Hắn nhanh chân chạy tới chỗ chấp sự nhận nhiệm vụ rồi rời đi, ở thêm một lúc không chừng lại gậy họa.
Sao khi rời chủ cung, Lâm Phong trở về Đan cung nhưng không phải nơi hắn ở mà là dược phòng, trước tiên phải đến đổi một ít linh dược để luyện chế dược tề.
Dược phòng là một trong những nơi lưu trữ toàn bộ linh dược của thánh cung, từ thiên cấp đến hoàng cấp đều có, chỉ cần đủ điểm cống hiến và cấp bật thì thứ gì cũng có thể trao đổi.
Đan cung tuy ít đệ tử nhưng diện tích không thua những cung khác đúng kiểu đất rộng người thưa, trên đường đến dược phòng hắn chỉ gặp có vài chục đồng môn.
Quảng lý dược phòng là một lão đầu cấp bậc chấp sự nội cung gọi là Chu Cát, vừa bước vào dược phòng là nhìn thấy một cái quầy lớn, nơi đó chính là địa bàn của lão.
Lâm Phong đi đến chào hỏi một tiếng, nói ra nhiệm vụ của hắn.
- Chu chấp sự, đệ tử đến để đổi linh dược.
- Ngươi là đệ tử mới ?- Đúng vậy, tiền bối đúng là cao minh vừa nhìn đã biết.
- Chỉ có đám tân đệ tử mới nói mấy câu ngớ ngẩn như ngươi, muốn linh dược thì vào trong tìm, lấy xong ra đây đăng ký.
Chu Cát thấy tiểu tử trước mặt rời đi liền vỗ đầu, lão cũng bị hắn làm cho hồ đồ rồi.
- Đứng lại.
- Tiền bối có gì chỉ giáo.
- Để túi trữ vật lại, dùng thứ này đựng linh dược.
Lâm Phong lấy túi trữ vật ra để lên bàn sẵn tiện nhận luôn một chiếc hộp từ trong tay lão đầu.
Chiếc hộp chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay nhưng bên trong có một không gian đủ lớn cho hắn chứa dược liệu, khi bỏ dược liệu vào trên hộp sẽ xuất hiện số điểm cống hiến của dược liệu.
- Đa tạ tiền bối.
Lâm Phong cầm lấy chiếc hộp rời đi, hắn vừa đi được vài bước thì nghe tiếng gọi của Chu Cát.
- Tiểu tử mau lại đây.
- Tiền bối còn có gì chỉ giáo sao