Diệp Vân cúi đầu nhìn Nguyệt Luân trên mu bàn tay mình không nói nên lời.
“Diệp nha đầu, thử câu thông cùng với vũ khí của ngươi xem, linh hồn của các ngươi phải liên kết với nhau mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất”. Tiếu Khinh Trần bỏ lại một câu mờ ảo như vậy liền chuẩn bị rời đi.
“Uy, lão đại, không phải chứ, có vẻ như cuối cùng ngài vẫn chưa có dạy cho ta cái gì a?” Diệp Vân khôi phục tinh thần, lên tiếng gọi Tiếu Khinh Trần. Ngoại trừ tâm pháp cùng khẩu quyết của ‘Vô’ kia khắc vào trong đầu, sau đó lại nói linh hồn phải cùng Nguyệt Luân liên kết, hình như cũng chưa có dạy được cái gì thực dụng đi?
Tiếu Khinh Trần ngừng lại, xoay người nhìn Diệp Vân, hơi chút trầm tư: “Ngươi hãy đi đến ngọn núi kia, trong khe núi kia có một khối thạch bích lớn, những thứ khắc phía trên đó hẳn là sẽ hữu dụng với ngươi”. Diệp Vân nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía đông, quả nhiên là một dãy núi thật lớn. Tiếu Khinh Trần lại bổ sung: “Thuận tiện bắt một số chim nhỏ ở nơi đó về nướng ăn. Mau đi đi, về sớm một chút”.
“Dạ”. Diệp Vân không có hoài nghi, ngự kiếm bay lên không trung, mang theo Bạch Hổ cùng nhau bay về phía đông.
Tiếu Khinh Trần nhìn theo bóng lưng Diệp Vân rời đi, nơi đáy mắt có một tia thầm trầm nhàn nhạt ít người phát hiện.
“Chủ nhân a, chẳng lẽ trên khối thạch bích kia sẽ có tâm pháp mà cao nhân nào khắc lại?” Bạch Hổ ôm cổ Diệp Vân suy đoán.
“Ai biết, đi xem sẽ biết”. Diệp Vân vận công, bay nhanh hơn. Bạch Hổ quay đầu, nhìn lại Tiếu Khinh Trần càng ngày càng cách xa bọn họ, trong mơ hồ dâng lên một nỗi bất an.
Khi Diệp Vân cùng Bạch Hổ đến khe núi sâu kia, trước mắt hai người liền sáng ngời, cả hai đều bị cảnh đẹp trước mắt mê hoặc. Đây chính xác là một biển hoa! trong hẻm núi này kéo dài đến vô tận, trong cốc tất cả đều là hoa. Muôn tía nghìn hồng, liên miên bất tận. Một cơn gió nhẹ thổi qua, những đóa hoa kia trong gió nhẹ nhàng dập dềnh, hương thơm xông vào mũi khiến người ta say mê.
“A, chủ nhân, đây là loài hoa gì a?” Bạch Hổ hiếu kỳ bay xuống cổ Diệp Vân, nhìn nhìn những đóa hoa phía dưới, nhưng đã trải qua bài học lúc trước, không dám tới gần hay đụng chạm vào.
Diệp Vân nhìn bộ dáng cẩn thận từng li từng tí của Bạch Hổ, tự nhiên biết là vì sao. Diệp Vân nở nụ cười: “Yên tâm, hoa này sẽ không ăn thịt người. Là hoa hồng”.
“Hoa hồng?” Bạch Hổ trừng lớn con ngươi nhìn những đóa hoa dưới chân mình, “Có màu trắng, có phấn hồng, xanh lam, nhiều loại màu sắc như vậy mà đều là hoa hồng sao? Chưa từng nghe qua”.
Diệp Vân nở nụ cười, không ngờ rằng tới đây lại có hoa hồng, hơn nữa lại còn nhiều như thế. Thực sự là thần kỳ. Diệp Vân phóng mắt nhìn khắp nơi, liền thấy được rất nhiều loài hoa không phải mùa của nó nhưng trong cốc đều đang nở rộ.
“Chủ nhân ~~ cho người”. Bạch Hổ vươn chân ngắt một đóa hoa phấn hồng gài lên tóc mai Diệp Vân.
Diệp Vân nở nụ cười, cũng không tránh ra, mặc cho Bạch Hổ gài hoa lên. Nhìn biển hoa trước mắt, trong lòng Diệp Vân cũng thoải mái hơn, tạm thời quên đi những chuyện khác.
“Chủ nhân là xinh đẹp nhất “. Bạch Hổ hắc hắc cười, trong lòng cũng vô cùng cao hứng, vậy mà lần này chủ nhân lại không tóm lấy đuôi mình quăng đi mà để ình cài hoa như vậy.
Diệp Vân quay đầu nhìn xung quanh tìm khối thạch bích mà Tiếu Khinh Trần đã nhắc tới kia, nhưng mà xung quanh không hề có khối thạch bích nào giống như Tiếu Khinh Trần đã miêu tả.
“Chúng ta đến phía trước xem một chút”. Diệp Vân ngự kiếm bay về phía trước.
“Grrào
~!” Bỗng nhiên, một tiếng gầm rung trời vang lên phía sau Diệp Vân cùng Bạch Hổ, trong thanh âm đó tràn ngập phẫn nộ khiến người khác run sợ. Trong nháy mắt, Diệp Vân cùng Bạch Hổ cảm thấy không khí phía sau lưng nóng bừng lên.
“Chủ nhân, cẩn thận!” Bạch Hổ quát lớn một tiếng, nhanh nhẹn nhảy vọt sang một bên, Diệp Vân cũng rất nhanh né tránh .
Trong nháy mắt khi hai người vừa né tránh, một ngọn lửa xuyên qua nơi hai người vừa đứng. Ngọn lửa này không phải là nóng bình thường khiến Diệp Vân trong lòng có dự cảm mãnh liệt. Đây không phải là ngọn lửa bình thường!
Diệp Vân cùng Bạch Hổ sau khi né tránh mới ngẩng đầu nhìn về phía trước, liền thấy một con thú khổng lồ đang lao tới, so với nguyên hình của Bạch