Ánh mắt Thanh Thiện nhanh chóng để ý đến đám người đằng xa, bên trong có hai người hắn quen, anh em nhà cô nàng Anh Thy. Bên cạnh hai người là một thanh niên còn rất trẻ, chiều cao tới gần mét chín, mặc một bộ võ phục của Taekwondo, khuôn mặt trông khá đẹp mắt, nhất là nụ cười, rất là cuốn hút phái nữ.
Từ người thanh niên này, Thanh Thiện có cám giác rất lạ, hắn không rõ lắm, tuy không thể đe dọa hắn chút nào nhưng cũng có cảm giác kích thích lại có chút phấn khích, nếu không có người ở xung quanh, không chừng hắn đã thách đấu đối phương.
Nhìn phía không xa, có một người làm hắn khá để ý, người này thân thể chỉ cao mét tám. Khác với tên đứng gần Anh Thy, tên này cơ thể cơ bắp hơn hẳn, ở hắn toát lên vẻ rắn chắc, không thể công phá, ở hắn Thanh Thiện cũng có cảm giác y như với tên đang đứng gần Anh Thy.
" Bạn à, hình như trong này, có hai người sắp đánh nhau phải không? " Mặc dù để ý hai tên kia, hắn cũng đoán ra rất có thể hai người này giao đấu, nhưng hỏi chính xác vẫn tốt hơn. Người hắn hỏi là cô nàng khá xinh đẹp, trên người nàng mang võ phục Taekwondo.
" Ngươi nói khó nghe quá, hai người sắp đại chiến quang minh chính đại, mà người dám so sánh với đánh nhau. " Mặc dù không biết ai nói. Theo phản xạ nàng tất nhiên chán ghét ai nói bọn họ hai từ " đánh nhau", bởi trong lòng nàng, hai người đó là đấng nam nhi chân chính, bọn họ là " đại chiến " mới xứng đáng.
Quay lại đằng sau, thấy Thanh Thiện chỉ là một kẻ chả có tý dáng vẻ oai hùng như hai người, người chỉ cao được tới mét bảy lăm là cùng, cơ bắp xẹp lép, cô nàng không để ý nhiều liền quay lại quan sát tiếp.
" Được rồi, hai người đại chiến, bạn có thể nói chi tiết về hai người nào đại chiến không? " Không còn cách nào khác, hắn đành thỏa hiệp nhưng trong lòng không ngừng hỏi thăm tổ tiên hai tên sắp đánh nhau.
" Như thế còn được, đứng bên kia cao gần mét chín là Tiến Minh quán quân tán thủ của thành phố, hiện là phó tướng của lớp võ chúng ta. " Đúng như dự đoán của Thanh Thiện, cái tên đứng gần cô nàng Anh Thy là một trong hai người.
" Người đứng bên phải là Đoàn Hải, chủ tướng của lớp chúng ta, không may chấn thương nên hội võ toàn thành phố không thể tham dự. Lần này Tiến Minh phó tướng muốn thách đấu chủ tướng. " Thấy đối phương không hề đáp lại hay nói một tiếng cảm ơn, cô nàng võ sinh dường như có chút phật ý liền nói tiếp.
" Tôi khuyên bạn nên đăng ký lớp võ chúng ta mà học, dù không thể lợi hại như phó tướng hay chủ tướng nhưng có thể có chút khi phách nam nhi, cơ thể cũng có chút dễ nhìn hơn. "
" Ách. " Hắn không khỏi liếc nhìn cô nàng một chút, " không lợi hại. " Với hắn chục tên như hai người này hắn cũng dễ dàng đánh ngã, còn khí phách nam nhi cùng cơ bắp , cái này là hắn hơi tự ti. " Không lẽ không có cơ bắp là không lợi hại cùng không có khí phách sao, ta khinh. " Trong đầu hắn nghĩ vậy, có điều đối diện với nữ nhân hắn cũng không muốn tranh cãi, dù sao con gái mà, cãi sao lại họ chứ.
Cuối cùng, dưới sự cổ vũ cuồng nhiệt của mọi người, hai người đều đã ra sân.
" Nè ngươi đoán xem, ai sẽ thắng. " Không nhìn hai tên bên trong sân, hắn quay sang bắt chuyện với nữ võ sinh ban nãy. Với hắn nói chuyện với cô nàng này còn vui vẻ hơn là xem hai con "gà trống" đá nhau.
" Ngươi là con trai mà suốt ngày nói vậy, không thấy phiền sao, chả bù cho anh Tiến Minh, vừa đẹp trai, giỏi võ, lại nam tính, bất quá, theo ta thấy hẳn là anh Tiến Minh sẽ thắng. Anh ấy khổ luyện rất nhiều, hẳn là sẽ phục thù được. " Đúng là không nói được với nữ nhân, có mỗi chuyện đó cũng liên tưởng tới nam nhân với không nam nhân, đến cuối cùng lại còn lấy cớ khen thần tượng của mình. Hắn nhanh chóng tránh xa, lỡ đau bụng, hỏi nhà vệ sinh ở đâu, cô nàng lại lôi " anh Tiến Minh " gì đó ra dọa chắc hết sống.
Rời khỏi cô nàng, hắn liền chú ý đến hai người giữa sân, bọn họ hiện đang thăm dò đối thủ của mình. Thanh Thiện cũng không một chút khinh thường võ học ngoại quốc, mọi loại võ công nếu luyện đến tối cao đều không thể xem thường. Sự thật thì tinh túy của taekwondo khi truyền sang Việt Nam, một phần do thể chất khác nhau, còn có những tinh hoa môn võ chỉ chân truyền chứ không được phổ biến rộng rãi, vì thế với chúng ta rõ ràng khó có khả năng đạt tới đỉnh cao, trừ khi có sư phụ chính thống Hàn Quốc và người đó hết lòng truyền thụ.
" Cẩn thận. " Mấy nữ võ sinh bên ngoài âm thầm hét lên. Chỉ thấy Tiến Minh đã xuất chiêu, hai chân liên tục đá tới đối phương, độ cao cũng liên tục thay đổi, dù tốc độ ra đòn rất nhanh, nhưng đều không thoát khỏi ánh mắt của Thanh Thiện. Đối với liền hoàn cước, Đoàn Hải chỉ một mực phòng ngự. Với chiều cao kém đối phương chỉ có nhập nội, áp sát mới khắc chế đối phương, hơn hết Taekwondo rất nhiều đòn chân, nếu lấy sở trường đối sở đoản chính là ngu ngốc, hẳn nhiên Đoàn Hải quá quen thuộc với lối tấn công đó.
" Bồng, bồng, bồng. " Liên tiếp ba cước bị cánh tay Đoàn Hải chặn lại, đang định tiến tới áp sát đối phương, Tiến Minh đã lui ra sau thủ thế giữ khoảng cách.
Hai người liên tiếp gia thủ, bình thường bên ngoài mọi người chỉ thấy từng đợt tấn công vô cùng vũ bão mạnh mẽ, chỉ Thanh Thiện là nhìn rõ từng động tác của bọn họ. Đoàn Hải chủ thủ, mỗi lần công kích đều đầy uy lực, uy hiếp tới đối phương, Tiến Minh thì một mực lợi dùng đòn chân, công kích từ xa. Kiểu chiến đấu này trừ khi có bất ngờ xảy ra, nếu không ai thể lực tốt hơn người đó sẽ chiến thắng.
Lúc này Thanh Thiện mới cảm giác được cái tốt của thể lực, nếu ví con người là một cái cây thì thể lực chính là cái rễ, chân khí là thân cây. Nếu hai người chân khí tương đương nhau, chiêu thức tinh diệu như nhau, cái quyết định thắng thua tiếp theo sẽ là thể lực. Tu luyện võ công chính là luyện tập tổng thể.
" Vù, vù, bồng bồng. " Chỉ một chớp mắt áp sát được đối phương, Đoàn Hải xuất ra hai quyền.
" Ý, thì ra còn ẩn dấu chút thực lực. " Một quyền vừa rồi của Đoàn Hải, Thanh Thiện nhận ra có tiếng gió rít bên trong, kia một quyền mạnh hơn lúc đầu không ít, dù hai tay Tiến Minh chặn được hai quyền đó nhưng hai tay hắn cũng khẽ run run, điều này không thoát khỏi mắt của Thanh Thiện.
" Hèn gì lúc đầu cảm giác tên này mạnh hơn một chút, thì ra hắn cũng luyện qua nội công, đáng tiếc chân khí quá yếu. " Dù sao trước trận đấu hắn cũng dự đoán tên Đoàn Hải này sẽ chiến thắng, đang định rời khỏi nơi này, hắn đã bị gọi lại.
" Không ngờ gặp lại bạn nhanh như vậy "
Vừa mới quay lại, đối diện với hắn là khuôn mặt của băng sương mỹ nhân Tâm Nhiên, cũng không ngờ được, cư nhiên nàng bắt chuyện cùng hắn. Dù sao cái cử chỉ hôm qua của mình nhiều khả năng nàng chắc chắn biết, điều này khiến hắn ngượng ngùng khi gặp lại.
" Chào bạn, Tâm ... Nhiên. "
" A, bạn biết tên mình sao? " Nàng rất bất ngờ khi đối phương nói ra tên của mình, nàng nhớ rằng hai người chỉ gặp nhau có hai lần, lần đầu không nói chuyện chút nào, lần thứ hai chỉ nói chuyện trong chốc lát, mà nàng cũng không có nói ra tên của mình.
"Ừ, mình nghe mấy người nói về bạn, nên mới biết tên. "
" Hình như bạn mới vào trường năm nay, mình học năm thứ 3 khoa luật. "
" Ừ, mình mới vào năm thứ ... nhất thôi, mình cũng khoa luật. " Càng nói ra, hắn càng chút ngại. Nàng nêu ra vấn đề này hình như có ý nói hắn phải gọi nàng là chị thì phải, đồng nghĩa hắn phải xưng em, mà xưng em với nữ nhân là điều hắn kị nhất. " Dù sao ta cũng là con trai, hơn mới ba tuổi mà đòi làm chị, tuổi teen đi. " Trong óc không ngừng rủa.
Rất may cho hắn, cô nàng Anh Thy không biết nhận ra Tâm Nhiên hay cả