Quý Như Sân ở nhà Quý Tiểu Thiên ăn cơm mấy ngày, nhìn Quý Tiểu Thiên làm cảm thấy thật đơn giản, thực sự muốn làm cho bọn họ ăn, còn không để cho Quý Tiểu Thiên hỗ trợ. Quý Tiểu Thiên hết sức không vui
" Ai nha, tay ngươi không thể làm cái này " Quý Tiểu Thiên nhìn Quý Như Sân tay nhỏ hết sức mềm mại, cảm giác không nỡ. Quý Như Sân không chịu nghe lời, Quý Tiểu Thiên đành phải tùy nàng.
Khi Quý Như Sân bưng đồ ăn đen thui nhìn không ra cái gì lên, Trần Tiểu Đông nhìn một chút ở phía sau có hai món ăn nhìn ra được nguyên liệu, chẳng qua là những thứ đó chung một chỗ, rất kỳ lạ, làm cho mọi người không thể ăn.
Khoai lang một bộ dáng hứng thú, cầm đũa muốn động thủ, Quý Như Sân vỗ mu bàn tay hắn một cái.
" Tiểu Thiên ăn trước " Chuột vội vàng đem thức ăn đẩy cho Quý Tiểu Thiên.
" Lão đại, mời " Làm bộ dáng tráng sĩ đau buồn vì đi xa.
" Ăn ngon lắm " Quý Tiểu Thiên ho khan hai tiếng, cầm đũa lên kẹp hai miếng lớn đưa vào trong miệng, không nhai liền nuốt vào bụng. Vừa nói vừa gật đầu, Khoai lang cuối cùng không nhịn được ăn, Tiểu Đông cùng Chuột hai người không thể không ăn, nhắm hai mắt bỏ vào miệng.
" Các ngươi nếu thích ngày mai ta làm tiếp " Một bàn thức ăn, chưa đến phiên Quý Như Sân động thủ, liền bị bốn người ăn hết, Quý Như Sân dĩ nhiên là vui vẻ. Biểu tình bốn người khác nhau, gật đầu, Quý Như Sân chỉ xem Quý Tiểu Thiên có thích hay không thôi.
Một lát sau, thì có người chạy tới nói có người ở sòng bạc gây chuyện, Quý Tiểu Thiên vỗ bàn, còn không quên đưa Quý Như Sân trở về. Đám người Quý Tiểu Thiên đi đến sòng bạc, mới vừa vào cửa, còn chưa kịp đối với nhóm người kia nói lời độc ác thì.
" Ai nha, ta đi nhà vệ sinh trước " Bụng Chuột có phản ứng, cùng lúc, Quý Tiểu Thiên cũng cảm thấy bụng không thoải mái, cùng khoai lang đi nhà vệ sinh, để lại Trần Tiểu Đông một người ở nơi đó.
" Chuột, ngươi mau đi ra, mau mau mau, ta không chịu nổi " Quý Tiểu Thiên ôm bụng khom người, vội vả gõ cửa.
" Không được a, lão đại, ta còn chưa xong mà " Chuột chiếm cái hố không chịu đi ra.
" Này này này " Quý Tiểu Thiên hít một hơi
" Mau đi ra cho ta, Khoai lang, đem hắn lôi ra ngoài " Khoai lang nghe lời, thuần thục đem Chuột lôi ra, Tiểu Thiên vội vàng chui vào, thong thả đi ra.
Đợi lúc đi ra, chỉ thấy Khoai lang hai ngón tay cắm lỗ mũi.
" Tốt lắm, ngươi vào đi "
" Ta không đi " Chuột không hề động
" Thế nào? Không vui a " Tiểu Thiên dừng lại, bước chân đi ra ngoài.
" Cũng đã đi xong rồi " Chuột đứng bất động ở đằng kia, Quý Tiểu Thiên đến gần ngửi một cái, nhíu mày.
" Ghê tởm " Nói xong liền đi phòng khách.
" Ghê tởm " Khoai lang xoay người hướng Chuột nói, rồi đi theo Tiểu Thiên. Lưu lại Chuột mặt đầy ủy khuất.
" Người đâu " Bên trong sòng bạc ngược lại vẫn náo nhiệt như thường, chẳng qua là Trần Tiểu Đông bị thương đầy mặt ngồi ở một bên, Tiểu Thiên đi nhanh tới.
" Mới vừa đi "
Tiểu Thiên mang tiểu Đông, Khoai lang xông ra ngoài, nhân tiện kéo theo Chuột mới thay quần xong. Đến cửa, thấy nhóm người kia cưỡi ngựa đi, bốn người nhanh chóng vào trong sân kéo xe ngựa ra, tiểu Đông lái đuổi theo, ba người ở trong xe ngựa lớn tiếng kêu, sòng bạc mở ở ngoại thành, những người đó lại đi đường mòn, tiểu Đông lái đâm vào cây lớn, ngựa không có sao, xe hư, trên mặt tiểu Đông lại bị thương thêm.
" Mẹ nó, đừng để cho lão tử gặp lại các ngươi! " Tiểu Thiên xuống xe chạy theo một lúc, không đuổi kịp, không cam lòng cỡi giày ném tới. Theo sát phía sau Khoai lang cũng đuổi theo, cỡi giày ném tới, Tiểu Thiên nghiêng đầu mắng.
" Đem giày nhặt về đi " Khoai lang đứng ở đằng sau không nói lời nào.
" Lão đại, giày " Tiểu Thiên chân trần đi trở về, Khoai lang lượm giày về, ném sau lưng Tiểu Thiên, Tiểu Thiên xoay người trợn mắt nhìn Khoai lang, Khoai lang buồn bực đi tới đường nhỏ bên cạnh, làm bộ như đi lang thang bẻ nhánh cây, len lén liếc sắc mặt tiểu Thiên.
" Chậc chậc " Tiểu Thiên đánh xe về, đau lòng. Tiểu Đông ở một bên nói chuyện.
" Lão đại, không có chuyện gì, ta không đau "
" Ta đau lòng cái xe! " Tiểu Thiên, mấy người bên cạnh ngốc theo.
" Mau mau mau, đem xe kéo ra " Khoai lang nghe lời dùng sức kéo một cái, chiếc xe tan tành.
Đoàn người lết nửa chiếc xe trở lại sòng bạc, liền thấy Quý Như Sân đang đứng trước cửa chờ, Tiểu Thiên chạy mau tới.
" Ngươi tới đây làm gì? " Kéo Quý Như Sân trên dưới quan sát một phen, chắc chắn không có chuyện gì mới thở phào nhẹ nhõm.
" Đến tìm ngươi nha " Ngồi ở nhà, Quý Như Sân cảm thấy muốn đến tìm Quý Tiểu Thiên, nhìn Tiểu Thiên bộ dáng trước khi đi, muốn đánh nhau với người ta, huống chi, hôm nay cũng chưa trò chuyện nữa.
" Nơi này rất loạn, không có ta dẫn, ngươi đừng tự mình tới. Ngươi đi chỗ đó đất ruộng dưa sẽ dính vào " Tiểu Thiên chỉ bên cạnh sòng bạc ruộng đất, kêu tiểu