Càng lớn lên tôi ngày càng biết nhiều, lòng hiếu kỳ cũng ngày càng lớn, rốt cuộc, tôi cũng quyết định lấy mình ra thử nghiệm.Trong sách nói, mệnh này của tôi bẩm sinh đã chiêu dụ ác quỷ, giống như một thỏi nam châm vậy, những thứ không sạch sẽ rất dễ bị tôi thu hút.
Vì vậy tôi cố tình chọn một tối không trăng, một mình đi tới nghĩa địa, khi vừa mới đặt chân tới nơi, tôi cũng cảm giác được có người ở sau lưng kéo mình.Nhưng khi quay đầu lại nhìn thì không thấy gì cả.
Tôi rất ngạc nhiên mừng rỡ, hỏi: “Là chị phải không, ‘chị vợ’?”Không có ai đáp lại.Tôi bĩu môi, dứt khoát kiên định bước vào nghĩa địa.
Lúc này tôi trẻ tuổi xốc nổi, căn bản là không biết nặng nhẹ, bởi vậy mà suýt nữa đã phạm phải sai lầm lớn.Ngay tại khoảnh khắc tôi bước vào, đã lập tức cảm thấy không được bình thường.
Trong bóng tối phảng phất như có vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm mình, những ánh mắt âm lãnh mà oán độc.
Mặt tôi biến sắc, vừa ý thức được hành động ngu ngốc của mình, muốn xoay người chạy trốn, nhưng hai chân lại như đeo trì, căn bản không cách nào nhúc nhích.Nguy hiểm đang cận kề, từng đợt gió lạnh thấu xương thổi tới, rít gào tựa như ác quỷ đang gào thét.
Đúng thời khắc mấu chốt, không biết có phải chị vợ vô hình đẩy tôi một cái hay không, mà bấy giờ tôi đột nhiên cử động được, chạy một mạch về nhà.Buổi tối hôm đó, tôi lập tức sốt cao, vừa nhắm mắt lại thấy có vô số cặp mắt lạnh băng đang nhìn mình.
Khi nhìn kỹ sẽ thấy những thứ đó có già có trẻ, dáng dấp tiều tụy, gầy nhom cổ quái, tuổi hơn bảy mươi, trẻ con thì gò má tái nhợt, con ngươi trông cực kỳ hung ác.Bố mẹ mời bác sĩ đến khám cho tôi, kết quả chẩn đoán là bị cảm lạnh, nên bố mẹ cũng không để mấy để tâm.
Nhưng chỉ có tôi biết, giờ khắc này tôi đau khổ biết bao, không nói tới mỗi giây phút đều bị những ánh mắt đó nhìn chằm chằm, mà mỗi khi đến mười hai giờ khuya, những thứ luôn nhắm vào tôi đó sẽ xuất hiện ở trong sân, điên cuồng gào khóc.Tiếng khóc