“Tiểu Phong, Tiểu Phong.” Văn Ly khẽ đẩy cô: “Lạnh không? Hôm nay cô mặc hơi ít”
“Không lạnh, cảm ơn chị Văn”
Phong Thiên Tuyết cong môi, cố gắng để mình bình tĩnh lại.
Trong lòng cô không ngừng tự nhủ, Phong Thiên Tuyết, đừng tức giận đối cẩu nam nữ này!
Anh ta thích lên giường với ai thì lên giường với người đó, thích chơi thế nào thì chơi thể đó, liên quan gì đến mày?
Tốt nhất là anh ta lập tức kết hôn với Lăng Long đi, hai kẻ không ai coi ra gì, đứng tít trên cao ở với nhau mới tốt chứ, mắt cứ nhìn lên trên trời, biết đâu ngày nào đó đi đường té chết.
Bây giờ anh ta có người phụ nữ khác rồi, sẽ không bám lấy mày nữa, mày có thể yên tâm mà làm việc, chăm sóc các con, bắt đầu lại cuộc sống mới.
Sau này nên xem anh ta như người dưng nước lã.
Cho dù bây giờ anh ta với Lăng Long có làm tình ngay trước mặt mày thì mày cũng phải vỗ tay cổ vũ cho đội cẩu nam nữ này!
“Tiểu Phong, Tiểu Phong.” Văn Ly vỗ bả vai cô.
“Hả?” Phong Thiên Tuyết hoàn hồn, lúc này mới phát hiện xe điện tham quan đã dừng ở cửa nhà hàng.
Dạ Chấn Đình và Lăng Long đã xuống xe, cô vẫn còn ngồi ngẩn người.
“Cô sao thế? Hồn bay đi đâu rồi? Văn Ly thấp giọng hỏi.
“Không sao” Phong Thiên Tuyết vội xuống xe, đi theo Văn Ly vào nhà hàng.
“Sếp Dạ, sếp Lăng, mời