“Anh còn có việc!”
“Chỉ ở cùng em mười phút thôi, năm phút, ba phút, ba phút được chưa? Xin anh đó”
“Được rồi, chỉ ba phút thôi.”
Lúc Dạ Chấn Đình nói chuyện, cửa phòng bị đẩy ra.
Phong Thiên Tuyết cuống quýt đẩy Sở Tử Mặc ra, nhưng đã không kịp.
Mấy người đứng ngoài cửa nhìn thấy Phong Thiên Tuyết và Sở Tử Mặc trong phòng thì đều sững sờ!
Giờ phút này, Phong Thiên Tuyết ăn mặc hở hang ngồi trên ghế sofa, còn Sở Tử Mặc hai tay chống hai bên thành ghế, cơ thể bao phủ có giống như cây cung…
Tư thế này, động tác này, vô cùng mập mờ!
Nhất là khi cửa phòng mở ra, một cơn gió thổi vào, chiếc váy hở hang của Phong Thiên Tuyết bị tốc lên đến tận đùi.
Cả đôi gò bồng đảo trước ngực cũng vô cùng sống động…
Bầu không khí bỗng chốc trở nên gượng gạo, không khí dường như cũng đóng băng…
Phong Thiên Tuyết gần như có thể cảm nhận được sát khí trong mắt Dạ Chấn Đình đánh úp về phía cô một cách dồn dập.
Trái tim cô gần như sắp lao ra khỏi lồng ngực, cô luống cuống chỉnh lại váy…
“Ai da, tôi không biết hai người ở đây, xin lỗi đã quấy rầy, hai người tiếp tục, tiếp