Đã hai ngày trôi qua nhưng tất cả mọi người vẫn chưa nghe tung tích gì về Triệu Tử An..
Ngay cả hắn cũng chạy đến công ty hỏi anh hắn xem Triệu Tử An có đi làm không nhưng dường như mọi chuyện đã quá ư là công cốc.
- Chào Phó thiếu gia\, cậu muốn tìm ai? -
- Tôi muốn tìm Khưu San Chi.
- Hắn nói xong lập tức xong vào Khưu gia\, nhưng trước mắt hắn hiện giờ là vẻ mặt thống khổ của hai vợ chồng Khưu Mãng và đứa con gái của mình.
Nhìn họ xuống sắc nghiêm trọng khi thấy vẻ mặt lo lắng buồn rầu\, nhưng hắn không nghĩ nhiều\, hắn đến trước San Chi kéo cô ta đứng dậy\, San Chi ngây ngốc thất thần.
- Cô bắt Tử An đi đâu rồi hả??? NÓI - hắn tức giận.
Nhưng San Chi nghe xong liền tỉnh hẳn dậy\, lườm hắn thật sắc.
- Hứ...Nếu tôi bắt Triệu Tử An thì giờ này anh nên đi vớt xác cô ta rồi.
Gia đình tôi ra thế này\, tôi còn chưa tính sổ với cô ta...cũng tốt thôi…
San Chi nghênh mặt nói, nhưng làm cho vợ chồng Khưu Mãng đứng bật dậy.
- San Chi\, con vừa nói gì\, Triệu Tử An?? - Khưu Long\, ba của San Chi nói.
- Đúng thế ba mẹ.
Chính cô ta đã làm gia đình mình thế này.
Nếu có thể con muốn giết cô ta ngay lập tức.
- Câm miệng....!Triệu Tử An\, không phải là người hại chúng ta.
- Ông chầm chậm Triệu Tử Ani\, hắn không muốn đôi co.
- Tốt nhất\, cô đừng để tôi biết việc này liên quan đến cô.
Nếu không\, tôi sẽ bắt cô trả giá…
Ryan chỉ thẳng vào San Chi nói rành mạch và rời đi trong tích tắc.
San Chi chỉ nhìn theo, quả thật chuyện này không liên quan đến cô.
- Ba\, chính tai con nghe rõ\, chính Triệu Tử An Triệu Tử Ani cắt hết mọi nguồn vốn ENTI....// Con nói đúng nhưng sau đó ta đã tìm một nguồn vốn mới nhưng ta lại bị họ chơi một vố lớn thế này.
- Ba có nhiều kinh nghiệm trên thương trường như vậy...//bởi người hợp tác với chúng ta là Dosu chủ của tập đoàn WATION thuộc top đầu của thế giới.
........................................................................
- Mọi chuyện thế nào?- một giọng nói băng lãnh vang lên\, anh vẫn ẩn mình trong bóng tối.
- Mọi chuyện như lời của cậu.
Khưu thị đang trên bờ vực phá sản.
- một người con trai với mái tóc nâu\, bộ âu phục đen\, khuôn mặt điển trai anh tuấn.
- Tốt lắm Jiro.
Tiếp đến là Phó thị.
Chàng trai ngồi trong bóng tối, mọi thứ đều không thấy anh nhưng chỉ thấy được ánh mắt màu hổ phách xoáy sâu kia đang ánh lên tia nguy hiểm cùng hận thù.
- Aran\, Minh Vy em gái cậu\, cậu định để em ấy ở đây khi mình phải đối phó với Phó Thiên Nam sao?
- Chưa có dự tính\, nhưng vẫn để Minh Vy tịnh tâm trước đã.
Em ấy vẫn chưa chấp nhận mình.
- chàng trai ấy như trải lòng với Jiro.
Bên ngoài có một cô gái trong chiếc váy lụa trắng mỏng không tay, bên ngoài còn khoác chiếc áo len trắng, mái tóc buông xõa và cô gái đó là Triệu Tử An.
Triệu Tử An đã nghe thấy tất cả, vậy chứng tỏ những điều người con trai ấy nói là thật..
***************************************
.........Hai hôm trước........
- Tôi là Triệu Tử An...không phải...
- Em phủ định nhưng đây là sự thật\, em có quyền tự do trong căn nhà này nhưng ra khỏi đây thì không được.
Càng không được đến gần Phó Thiên Nam\, em nghe rõ chưa? - Anh nói lớn.
- Anh lấy quyền gì cản tôi..
Thân thể Triệu Tử An còn yếu nhưng giọng nói lộ vẻ bất mãn.
- Đưa tiểu thư về phòng.
Năm từ lạnh lùng được anh phát ra, sau đó liền bỏ đi, đương nhiên Triệu Tử An bị mọi người đưa về phòng, từ đó cô ở trong phòng, đến giờ ăn thì có người đưa thức ăn đến, như giam lỏng Triệu Tử An vậy.
..................................................................
Trong thời gian rất ngắn nhưng Triệu Tử An suy nghĩ rất nhiều, không tin cũng vẫn phải tin bởi việc màu mắt của Triệu Tử An đã lộ, cùng với kết quả AND mà anh đưa cho cô xem.
Thế là Triệu Tử An đã tìm được người anh thất lạc của mình, Triệu Tử An dần dần chấp nhận nhưng cô vẫn suy nghĩ một điều gì đó.
"Cốc...cốc.."
“Vào đi”
Triệu Tử An bước vào, lại là căn phòng tối om, nhưng lúc này nhìn Triệu Tử An thật khác, với một màu mắt khác, màu mắt này giống hệt với con người trong bóng tối kia.
- Anh..
Giọng nói nhẹ nhàng phát ra.
- Sao? Đã suy nghĩ xong rồi à
- Tôi muốn về nhà.
- Vì sao? Vì Phó Thiên Nam.
- Anh nghĩ sao cũng được\, em muốn rời khỏi nơi đây\, em còn chuyện phải làm.
- DIỆP MINH VY\, em không nhớ chuyện trước kia sao?? Khó khăn lắm anh mới tìm được....
-