Tại sân bay giờ đây mọi sự chú ý đều tập trung vào thân hình tuyệt hảo kia.
Thân hình mảnh mai, quyến rũ trong chiếc legging lưng cao, form ôm sát cơ thể tôn lên những đường cong tuyệt hảo,áo thun đen cùng áo khoác da đen bên ngoài, giày cao gót cũng đen nốt, mái tóc màu cafe buông xõa bồng bềnh, đang bước ra ngoài sân bay.
Người con gái đó không ai khác chính là Triệu Tử An, cô về Lucky có một số việc và giờ cô về lại Việt Nam, mảnh đất quê hương của người mà Triệu Tử An yêu thương.
- Ann\, vừa về\, cậu đến nhà dùng cơm cùng mình và bác Thụy nhé.
Triệu Tử An điện thoại thông báo cho Ann khi đã ngồi trong taxi.
Nhưng hình như theo hướng đi của taxi thì Triệu Tử An vẫn chưa hướng về nhà, mà đến đâu đó.
Tại VIVIAN, một tập đoàn lớn mạnh thuộc top đầu thế giới.
Triệu Tử An tự nhiên bước vào nhưng lại bị tiếp tân cản lại.
Cô khựng lại.
Ngày đầu tiên Triệu Tử An trở về và định đi làm lại thế này.
- Có gì sao?
Giọng Triệu Tử An lạnh lùng, không ôn hòa như nói chuyện với Ann lúc nãy.
- Cô muốn tìm ai mà ngang nhiên bước vào như vậy....- Cô tiếp tân nói\, vẻ mặt kênh kiệu với Triệu Tử An.
- Tôi muốn gặp Phó...// Ai cha....Phó thị này không phải là nơi để thể hiện nha...cô là ai mà lớn tiếng vậy.
Một cô nhân viên khác khá là đẹp yểu điệu trong bộ trang phục công sở với chiếc váy ngắn củng cỡn.
- Thư kí Trương...cô gái này...//tôi biết rồi.
Để tôi xử lí.
-
Cô gái vừa rồi ra vẻ hiểu chuyện, Triệu Tử An thầm nghĩ cô gái trước mặt sẽ xử lí như thế nào với cô đây.
Triệu Tử An chỉ nhếch môi.
Những hạng người thế này, cô không muốn mở miệng nói với họ.
- Sao\, còn không đi.
Ở đó mà cười với tôi.
Cô biết tôi là ai không?
Cô ta ra vẻ khi vẫn chưa thấy được khuôn mặt của Triệu Tử An sau chiếc kính râm kia.
- Đó không phải cười\, mà là khinh bỉ đấy.
Triệu Tử An nhẹ giọng, lời Triệu Tử Ani khá nhẹ nhàng nhưng làm người nghe khó chịu và trước mắt là cô nhân viên kia đã sắp bốc hỏa.
Nhưng vừa nghe tiếp tân nói liền xoay người cúi thấp đầu chào hai người trước mặt.
- Chào chủ tịch...tổng giám đốc.
Ryan cùng ba mình bước vào, cả hai cha con đều chọn cho mình bộ vest đen, khi cả 2 người bước vào liền thấy bóng lưng toàn màu đen kia.
Hắn nhìn bóng lưng này sao có gì đó quen thuộc.
Nhưng Triệu Tử An nói với hắn ngày mai Triệu Tử An mới về cơ mà.
- Có chuyện gì xảy ra mà từ xa tôi đã nghe tiếng của 2 người rồi.
Phó Lâm, ba hắn hỏi.
Thư kí Trương là thư kí của hắn vừa thấy hắn cùng ba hắn vào thái độ liền thay đổi hẳn.
- Thưa chủ tịch\, cô gái này không nói không rằng tự ý xông vào Phó thị\, thẳng thừng gọi Phó....
Triệu Tử An nghe những lời này mà nhếch môi cười một lần nữa.
- Này cô gái\, cô làm thế là không đúng quy định ở đây rồi..tự ý…
Hắn định mở miệng nói nhưng lại bị giọng nói trong trẻo vang lên làm hắn phải dừng lại.
- Không lẽ muốn gây bất ngờ cũng phải nói trước sao.....
Triệu Tử An nói sau đó xoay người tháo chiếc kính râm ra làm hắn cùng ba mình bất ngờ, và làm cho 2 cô nhân viên ngẩn ngơ nhưng nhanh chóng lấy lại sự ghen tị.
Nhưng thư kí Trương chưa mở miệng mách lẻo thì hắn đã đến ôm Triệu Tử An.
Ba hắn cũng bật cười..
- Không ngờ...con lại bày trò này...haha...- ba hắn cười không ngớt.
- Tử An\, em nói mai em mới về...- hắn buông Triệu Tử An ra và hỏi.
- Em muốn tạo bất ngờ cho anh và bác trai nhưng....mọi chuyện thế này\, họ