Otis nhanh chóng trở về phòng làm việc của mình, nới lỏng cavat, ngả người ra sau và không quên nâng điện thoại lên khẽ chạm vào nó một cái.
Trước mặt anh là nhật kí cuộc gọi của cổ đông Mạnh, người mới gọi cho anh hôm trước nói về việc chuyển nhượng cổ phần, hay nói khác hơn là bán cổ phần trong tay lão cho anh.
Anh vốn biết Mạnh Viên là một lão già tham lam, ham lợi nên anh không nghĩ nhiều và khước từ.
Nhưng với những gì anh thấy trong tin nhắn mà nó gửi cho Angus, anh tin vào khả năng phán đoán của mình, chắc có chuyện gì đó ngầm xảy ra.
Tại sao khi không Mạnh Viên lại tìm đến anh mà không bàn với người khác.
Nghĩ đến đây, ngón tay anh lại chạm vào màn hình 1 lần nữa.
Quay lại với Tử Anh, vì lúc cô về đã khuya nên trong nhà chỉ còn người giúp việc chờ cô.
- Cô chủ\, cô bị sao vậy?
- Tôi không sao...ba mẹ tôi đã ngủ chưa? - Tử Anh sao khi lái xe vào nhà cũng không buồn trả lời người giúp việc.
- Ông bà chủ đã nghĩ ngơi rồi ạ..
- Được rồi...cô cũng đi nghĩ đi.
- nói xong Tử Anh đi thẳng về phòng\, quăn túi xách lên giường\, cô vào nhanh phòng tắm\, nhìn vào gương thấy hai bên má sưng lên\, hằn lên những dấu tay.
Những hình ảnh lúc chiều\, ánh mắt của cô gái đó\, cộng với việc San Chi được họ cứu đi làm hai tay của Tử Anh vô thức nắm chặt lại.
Ánh mắt hằn lên tia sắc bén\, hiện lên vẻ tức tối.Trong đáy mắt thể hiện sự hiếu thắng.
.......................................................................................................
Từ lúc Mạc Danh ra tù, cả hai ông bà quyết định công khai sống chung và cũng có một gia đình đầy đủ ấm cúng, đặc biệt là Tử Anh cũng không khước từ Mạc Danh mà ngược lại nhanh chóng chấp nhận ông là ba của mình.
-Quỳnh Mai, cảm ơn em và con, anh thật hạnh phúc.
- Mạc Danh từ phía sau tiến về phía Quỳnh Mai đang thoa kem dưỡng da ngồi trước bàn trang điểm.
Quỳnh Mai xoay người lại.
- Tất cả vì tương lại của chúng ta...anh yên tâm chỉ vài ngày nữa\, chúng ta sẽ sang Lucky\, đòi lại những gì con câm đó đã gây ra cho anh...- Quỳnh Mai cực kỳ căm ghét nó\, dù con bà không phải là con ruột của Triệu Chấn Nam thì nó cũng vậy\, cả 2 đều không phải con ruột nhưng sao ông ta lại phân biệt đối xử với mẹ con bà như vậy?
- Con câm...ý em nói là Triệu Tử An\, con nhóc đang làm chủ tịch Lucky à..
-Anh mới về nên không biết, nó hiện là CCO của VIVIAN và cũng là con dâu của Phó Lâm, báo chí vẫn nhắc đến đều đều đấy...
- Cha...cha....tài giỏi đến vậy sao?/?
- Hứ...chỉ là ranh con mà thôi...chờ vài ngày nữa thôi đợi đến ngày giỗ của lão già đó\, em chắc nó sẽ sang Mỹ\, đến lúc đó em sẽ tặng cho nó 1 món quà thật đặc biệt...- Kết thúc bằng một nụ cười thâm độc\, lời Quỳnh Mai nói như biết trước được tất cả mọi thứ.
- Ah...anh cũng có nghe sơ qua\, chắc chuyện này cũng có Mạc Lan tham gia nhỉ? //Suỵt....như vậy sẽ mất vui.....
Sau cuộc trò chuyện là màn tình tứ của "hai vợ chồng" trong thế giới riêng của họ, mà quên mất cô con gái của họ đang làm gì.
.......................................................................................................
Sau 17 giờ bay, cuối cùng Eva và San Chi cũng đến nơi.
Nơi đây chỉ mới 6 giờ sáng.
Eva đang thầm tính giờ sẽ đi đâu làm gì.
- San Chi\, em không ngại ở khách sạn một mình chứ.- San Chi gật đầu\, thế là Eva cùng San Chi bắt taxi đến khách sạn mà Eva đã gọi đặt trước vì đây cũng là khách sạn của bạn cô quản lí nên đôi khi người bạn này của cô cũng đặt cách cho cô chút xíu.
- Chúng ta xuống tầng dưới ăn điểm tâm đi.
- Sau khi nhận chìa khoá phòng và về phòng\, Eva và San Chi cùng nhau ăn điểm tâm\, suốt cả quá trình chỉ có Eva lên tiếng\, San Chi chỉ gật đầu.
Eva có hỏi vì sao San Chi lại im lặng thì cô chỉ mỉm cười trả lời đơn giản là vì lạnh.
Phút chốc cũng đã 7 giờ 30 phút Eva đưa San Chi về phòng và đến công ty, trước khi đi cô còn hứa với San Chi là sẽ quay lại thăm cô, người đưa San Chi qua đây là cô thì diễn nhiên Eva sẽ không để San Chi phải sống 1 mình.
Tại Lucky, Eva cười tươi bước vào, sau khi tiếp nhận công việc, mối quan hệ của cô với ọi người rất tốt, rất thân thiện và mọi người đều xem như chị em thân thiết.
- Ah...giám đốc Huỳnh\, sớm....
- Chị Eva đi làm lại rồi sao.....// Chị muốn cho đại diện Triệu bất ngờ phải không...- nhiều tiếng chào hỏi\, thi nhau chọc Eva làm cô không che dấu nổi nụ cười tươi của mình.
Cả công ty trên dưới đều biết mối quan hệ của cô và Angus\, và quan trọng hơn là mọi người không những không bài xích mà ngược lại lại rất tán thành....
- Chào buổi sáng...do tôi xử lí công việc xong nên về đây luôn thôi..không ngờ mọi người lại đi làm sớm đến vậy...
- GIỜ LÀM VIỆC\, AI CHO MẤY CÔ NÓI CHUYỆN RÔM RẢ THẾ KIA...- bỗng dưng nghe tiếng quát mắng của 1 người đàn ông khoảng 28 tuổi\, nhìn dáng vẻ anh ta đúng thật chắc có vị trí cao trong công ty.
- Trưởng phòng Lâm\, anh quá nghiêm khắc rồi.
Chúng tôi chỉ mừng vì thấy giám đốc Huỳnh trở về thôi..
- Mừng việc gì tôi không cần biết\, trong giờ làm việc mà cười nói rôm rả thế này\, tôi sẽ báo với cấp trên sa thải các cô...- nói xong anh ta nhìn Eva xong đi thẳng\, Eva không buồn cúi đầu như chào hỏi vậy mà anh ta đi luôn.
Bởi anh ta rất bực nếu không Eva thì vị trí giám đốc giờ là cho anh ngồi chứ không phải cô ta.
Anh làm việc công ty nhiều năm như vậy lại không bằng 1 người ở ngoài vào\, lúc nãy 1 phần cũng do Eva có mặt ở đó\, vì hai chữ "giám đốc" kia nên anh ta mới nhịn\, nếu không cả đám nhân viên cười nói lúc nãy anh đã đuổi việc hết rồi.
Theo lời của người cô mình - Mạc Lan\, anh phải nhịn mà làm việc nơi đây và chờ đến một ngày nào đó đổi chủ\, anh sẽ được Mạc Lan thăng chức.
Khi nghe những lời này anh ta cũng doán được ý định của Mạc Lan là thế nào\, và anh cũng không mấy ủng hộ với sự điều hành hiện giờ của Lucky.
-Anh ta đúng là quá đáng...// đúng đó, ỷ mình