Vừa ngoảnh lại nhìn thì là cả một bầu trời âm u trước mắt.
Tuy nhìn Zane bước đi vẫn bình thản, nhưng sức ép dồn lên Kaylin là không ít.
Cô từ lúc về nhà đến giờ vừa mong được gặp anh, nhưng cũng vừa không mong gặp anh.
Chính bởi vì không khí đáng sợ như bây giờ nên cô mới không dám đối diện với anh.
Bình thản mà đi tới gần sát giường, Kaylin vì thế mà cả người bất giác run lên.
Tay cô nắm chặt ga giường muốn làm điểm tựa để đứng dậy, thế nhưng cả người giống như mọc rễ ở đấy không thể đứng lên được vậy.
Nhìn theo bước chân của anh tiến lại gần mình, Kaylin lúng túng sợ anh đến gần mình hơn.
Nếu như ngày bình thường, anh sẽ không tỏ ra thái độ gay gắt như thế kia.
Cô cũng biết mình đang làm sai, thế nhưng để nói về hình phạt chắc chẳng ai bằng được anh đâu.
Cô có thể chịu được nhiều các hình phạt từ người khác, nhưng đối với Zane thì có lẽ anh còn phạt cô nặng gấp đôi những thuộc hạ khác của anh.
Chính vì vậy mà cô đã phải cố gắng hết sức để không phạm phải lỗi lầm gì.
Nhưng giờ thì lại để cho anh bắt được lỗi sai của mình.
Cô có chạy đằng trời cũng không thể thoát được.
Bóng đen to lớn trực diện với Kaylin, cô run run đưa tay chào anh nhưng lại rụt rè bỏ xuống.
Dường như có rất nhiều khí thế nạt nộ xung quanh đây mà khiến cho Kaylin khó thở, điều tiết chẳng được dễ dàng gì.
Trước ánh mắt đỏ rực kia, cô chỉ có thể né tránh trong vô vọng.
Zane cũng chẳng nói gì, anh càng im lặng thì càng làm Kaylin sợ hơn.
Đã trôi qua năm phút nhưng anh vẫn chỉ đứng, ánh mắt thiêu đốt vẫn không hề thay đổi.
Kaylin gom lại chút dũng khí còn sót lại mà cố đứng dậy đối diện với anh.
Nhìn cô đã rất bé, nhưng khi đứng cạnh Zane thì độ khập khiễng đó biểu hiện rõ.
Thậm chí nhìn hai người sẽ không thể nào đoán được là vợ chồng, dù Zane vẫn phong độ nhưng giữa hai người tuổi tác là rất lớn, khó tránh khỏi những hiểu lầm của người ngoài khi lần đầu nhìn hai người này đi với nhau.
"Ngài...!về rồi ạ." - Kaylin cố gắng gượng cười trước mặt Zane.
Chỉ vừa khi Kaylin vừa chào anh thì anh đã có sự chuyển động.
Một lực không nhỏ khiến cổ tay Kaylin cảm giác như sắp gãy vụn ra vậy.
Cô nhăn nhó giữ lấy bàn tay thô to kia đang nắm chặt cổ tay mình.
Đôi chân yếu ớt cố phải kiễng lên vì tay anh kéo mạnh người cô lên cùng.
Chẳng để cho cô kịp phản ứng, con người thô cục này đã kéo lết cô đi ra khỏi phòng.
Anh càng bước đi nhanh càng khiến Kaylin thê thảm hơn.
Chân cô từ lúc trước đã yếu, giờ bị anh đánh còn chưa khỏi, vậy mà đã phải hoạt động với cường độ mạnh như vậy thì làm sao mà chịu được.
Cuối cùng vẫn là bỏ mặc để anh kéo mình đi trong vô vọng.
Cả hai chân của cô đều trầy xước, khuỷu tay cũng bị xước chảy máu theo.
Đi tới khu dành cho thuộc hạ, cũng là nơi có khả năng nhiều nguy hiểm nhất.
Chính vì ở đây hay có các cuộc tấn công mà Kaylin thì không thể hiểu được mức độ nguy hiểm của mỗi trận chiến gây ra là như thế nào.
Cô chỉ sợ vì hành động của Zane, còn đứng trước nơi này thì cô không có sợ cho lắm.
Tưởng anh sẽ đánh cô ở đây, ai ngờ anh vứt cô như đồ vật hết giá trị mà xoay người đi luôn.
Kaylin ngơ ngác đứng nhìn anh đi về khu nhà đằng trước, còn nhìn anh qua dãy cửa kính ở cầu thang.
Nhưng rồi vào phòng anh liền tắt điện làm cô có cảm giác như đang bị bỏ rơi vậy.
Điều sợ nhất chẳng phải bị đánh đập, cũng