Đứng trước mặt đối diện với Zane ở thời điểm hiện tại, Kaylin dường như chẳng thể làm gì ngoài đứng im.
Đối diện với anh những khi anh tức giận giống như phải đối diện với tận thế vậy.
Cô chỉ vừa mới tỉnh dậy không lâu thì Dashiell đã bảo cô quay về vì Zane muốn gặp cô.
Ai ngờ từ nãy đến giờ anh vẫn tuyệt nhiên chỉ ngồi xem lại các chồng sổ sách mà không đoái hoài gì tới cô.
Cô cũng không có làm gì, chỉ đứng im mà chờ đợi cơn giông đến.
Nhưng phải đợi khá lâu, chân cô tê cứng mà chẳng còn cảm giác gì.
Đến tận khi khuỵu chân xuống mà không thể đứng lên được ngay thì khi đó Zane mới để ý đến cô.
Đứng dậy nhấc chân đi tới chô Kaylin, một tay liền túm mạnh tóc cô kéo dậy.
Mặt Kaylin nhăn nhó khó coi, da đầu cô cũng căng ra mà bất lực phải đứng lên cùng anh.
Chân cô tê tới nỗi chẳng còn cảm giác dưới nền sàn gạch đá lạnh toát này.
Túm tóc kéo Kaylin về phía cửa sổ, từ trên này nhìn xuống là hướng về khu phụ - nơi mà hôm qua xảy ra hỗn chiến.
Trước đây cũng có, nhưng chỉ là thi thoảng, còn từ khi Kaylin gây ra chuyện đến nay thì không hôm nào là không có.
Những thế lực bên ngoài vì việc Kaylin làm ra mà càng tấn công nặng hơn.
Dù thiệt hại không đáng nhưng khiến cho lực lượng bị thương cũng sẽ là tổn thất không nhỏ.
Đứng từ trên cao nhìn xuống, Kaylin cũng biết cuộc sống của họ ra sao.
Cô sợ hãi ngước mắt nhìn anh, tay vẫn giữ lấy nắm tóc vì đau.
Hạ thấp đầu xuống, giọng nói lạnh phả ra làm Kaylin rùng mình:
- Đây là những gì cô học được khi là phu nhân ở đây?
"Không có...!Em xin lỗi..."
Kaylin toàn tập bất lực mà không thể nào nói được hết nỗi khổ của bản thân.
Dù hiện tại cô có giải thích thì cũng là con số không.
Chính vì thế mà cô chỉ có thể khẩn thiết mà xin lỗi anh.
- Mẹ kiếp, còn chưa đánh cô, cô khóc cái mẹ gì? - Zane nhìn nước mắt lăn dài trên gương mặt hốc hác của Kaylin mà càng thêm tức giận.
Ném cô về một hướng khiến cả người cô bị va đập mạnh vào giá để sách.
Cơ thể đau đớn cuộn tròn lại mà hai chân cũng run lên.
Cô cắn môi, cố lau sạch nước mặt để anh không nhìn thấy.
Từ trước đến nay Zane đều không ưa nước mắt, mà nhất là của cô.
Đã nhìn lần phải cố gượng không để nước mắt rơi, thậm chí có khóc cũng không dám lên tiếng lớn.
Thế nhưng cũng không thể hoàn toàn kìm nén được, những cơn đau anh gây ra và cả nỗi ấm ức thì làm sao có thể khiến nước mắt không tuôn ra cho được.
"Xin Ngài tha thứ cho em, em không biết chuyện này sẽ..."
Kaylin còn chưa kịp nói xong thì đã bị anh vung tay tác động mạnh khiến tâm trí cô trống rỗng, cả bầu trời đen sập xuống rồi gục đi trong cả cũng máu.
...
Đến khi