Buổi tối khi Niên Kiều đọc kịch bản, Đinh Tư Sổ cũng ở một bên rèn luyện, vốn dĩ cô ở ban công, nhưng Niên Kiều kêu cô vào bên trong : "Để phóng viên giải trí ngủ ngon đi, đừng khiến bọn họ kích động đến hỏng não."
Niên Kiều vừa nói, Đinh Tư Sổ cũng ý thức được, nơi này là nhà của Niên Kiều. Trước đó thì cảm thấy không có gì, bây giờ không còn như trước nữa, hai người đã xác định quan hệ. Những thứ phải chú ý cũng nhiều hơn. Đinh Tư Sổ kéo màn cửa, kiểm tra gian phòng một chút.
"Không phải đã kiểm tra rồi sao?"
"Kiểm tra lại một chút, gần đây thiết bị điện tử tân tiến hơn rất nhiều."
Niên Kiều cười cười: "Hơi chú ý một chút là được rồi, không cần phải đề phòng như vậy."
"Đề phòng như vậy, còn yêu đương thế nào được?" Chờ Đinh Tư Sổ tới, Niên Kiều vuốt một cái lên mũi cô nói.
Niên Kiều còn nói cô, vừa rồi vào ban ngày, vừa thấy phóng viên giải trí thì nàng liền quay mặt đi. Hỏi nàng cũng không nói, chờ thêm nửa giờ, mới chịu cùng cô nói chuyện. Cùng minh tinh yêu đương, phải chú ý nhiều hơn. Tình lữ bình thường yêu đương thì đều ở bên ngoài điên chạy điên chơi. Còn hai người chỉ có công tác, không có công tác, thì chỉ có thể trốn ở khách sạn. Cứ như đầu trộm đuôi cướp.
"Chị đang đọc 《 nhân gian vô sự 》à?" Đinh Tư Sổ hỏi Niên Kiều.
Niên Kiều gật gật đầu: "Đang nói chuyện phiếm với tác giả nguyên tác."
"Chị liên lạc với tác giả luôn à?"
"Ừm." Niên Kiều nói, "Tác giả gởi cho chị biên kịch được đề cử."
"Người đó không phải tác giả sao?"
"Anh ta nói biên kịch bản lĩnh hơn so với anh ta, hy vọng bộ tác phẩm này có thể trở nên hoàn mỹ hơn."
Tác giả này thật đúng là một dòng nước trong, khó trách có thể viết ra 《 nhân gian vô sự 》. Tuy nhiên Đinh Tư Sổ cũng muốn vỗ bả vai của tác giả này, cậu nghĩ Niên Kiều có thể thể hiện sự hoàn mỹ ấy à? Tuy rằng Niên Kiều bây giờ đã là nữ hoàng phòng vémười hai trăm triệu, nhưng đối với kỹ thuật diễn của Niên Kiều, Đinh Tư Sổ vẫn không dám cam đoan.
"Đôi mắt như vậy, rốt cuộc suy nghĩ cái gì?"
"Lão sư, chị thật sự muốn nhận bộ phim này à?"
"Studio đã sắp xếp rồi."
"Lần trước Studio không phải còn đang tranh cãi sao?"
"Chị với A Thiên thương lượng, A Thiên nói kịch bản không tồi."
Kịch bản không tồi, nhưng Niên Kiều diễn không tới a~~. Điềm Điềm, anh không phải người đại diện kim bài sao? Lực nhạy bén trong giới giải trí của anh đâu rồi?
"Điềm Điềm nói không tồi, hẳn là không tồi."
Niên Kiều không nói chuyện, mà chỉ vuốt ve góc di động: "Cũng lâu rồi chưa diễn cổ trang, không biết sẽ diễn thành thế nào."
"Không thành vấn đề đâu." Đinh Tư Sổ nói.
"Thật không thành vấn đề? Em không phải vẫn luôn cảm thấy kỹ thuật diễn của chị kém sao?"
"Nào có."
"Huh?"
Trải qua giáo huấn vào sáng nay, Đinh Tư Sổ cũng không dám nói thật: "Lão sư, khi chị đóng phim hay suy nghĩ cái gì?"
"Nghĩ lời loại, nghĩ phương hướng phải đi, muốn nhập vai."
"Chị không phân tích nhân vật sao ?"
"Có chứ." Niên Kiều nói, "Chị luôn cảm nhận một chút."
"Vậy chị có cảm giác ra sao?"
Niên Kiều cười cười: "Sao cứ thấy em rất chuyên nghiệp?"
"Đâu có." Tai Đinh Tư Sổ đỏ lên, "Em chỉ dùng góc độ tâm lý thuần túy của người xem để nói thôi."
"Tiểu học khi học văn, giáo viên hay nhắc tới trở lại nguyên trạng. Tự nhiên, mới chân thật. Kỹ năng diễn không giống nhau, yêu cầu biểu diễn biến hóa một chút. Những quyển sách về cách biểu diễn, còn có những khóa biểu diễn chuyên nghiệp, nói là học tập biểu diễn, còn không bằng nói là học tập tự nhiên." Thấy Niên Kiều đang nhìn cô, Đinh Tư Sổ hơi ngượng ngùng, "Em nói nhiều quá sao?"
"Không có, chị đang nghe Đinh lão sư giảng bài."
"Chị cười em, em không nói nữa." Đinh Tư Sổ nói, "Em là người ngoài ngành, có thể cùng chị nói cái gì?"
"Em kiếm mấy tâm đắc này ở đâu ra?"
"Em suy nghĩ đại."
"Nên nói em thế nào đây, rất biết giấu dốt." Niên Kiều nói, "Nhìn bình thường, nhưng thỉnh thoảng cũng có thể khiến chị rất vui vẻ."
"Kỳ thật nhân vật chính nói như thế nào đây, em cảm thấy không phải ai cũng thích hợp. Một số phần rất phù hợp với chị." Đinh Tư Sổ cùng Niên Kiều nói hai câu, "Có chút siêu thoát, một người rất khó nắm chắc ."
"Ừm."
"Chị tiếp tục đọc đi, em đi rèn luyện." Đinh Tư Sổ nói.
"Ừm." Vẫn là một con cừu con chịu khó.
Nhìn kịch bản một hồi, Niên Kiều lại nhìn Đinh Tư Sổ. Tràn đầy hormone, muốn coi nhẹ cũng rất khó.
"Sổ ca ca, cởi áo đi." Rèn luyện mà còn mặc quần áo, quả thực là chơi trò lưu manh. Cố tình không cho người ta xem.
Đinh Tư Sổ đổ mồ hôi đầm đìa, nhìn thấy đã muốn ăn. Đinh Tư Sổ đang tập hít đất, từ hông tới cánh tay, mỗi một chỗ có cơ bắp đều vô cùng đẹp.
"Tư thế ngồi này không quá dễ chịu." Ngồi trên sô pha Niên Kiều nói.
"......" Không đến nửa phút, Niên Kiều đã ngồi xuống, trực tiếp ngồi lên trên lưng Đinh Tư Sổ.
Ngồi sô pha không thoải mái, xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi trên lưng cô thì thoải mái?
"Dừng lại làm gì? Tiếp tục đi."
Đinh Tư Sổ chống đẩy, ấp úng: "Chị đừng ngồi trên người em, không chống đẩy được."
"Đây không phải giúp em rèn luyện sao?"
Bây giờ Niên Kiều càng ngày càng bá đạo, y như chị họ cô. Ban đêm sau khi lên giường, chính là thời điểm Niên Kiều thích nhất. Trước đó nàng không thích giường như bây giờ, sau khi lên giường, Niên Kiều liền hôn môi Đinh Tư Sổ.
"Ngày mai không phải còn công tác sao?"
"Ngày mai không phải em được nghỉ phép sao?" Niên Kiều vuốt tóc Đinh Tư Sổ.
"Chị không phải đau eo sao?"
Niên Kiều nắm tay Đinh Tư Sổ sờ lên eo: "Vậy em giúp chị ấn ấn đi."
Vừa sờ vào trong chăn, Đinh Tư Sổ đã sờ đến mấy đồ vật kỳ kỳ quái quái. Niên Kiều đã sớm cất kỹ. Đinh Tư Sổ rụt tay