"Từ dấu răng cho thấy, tiểu Đinh không hề có dấu hiệu giãy giụa, như vậy chứng minh quan hệ của hai người rất mật thiết." Nữ pháp y nói.
Chị à, chị không nói không ai nghĩ chị câm đâu, bác sĩ có phải đều phúc hắc như vậy hay không?
Triệu Minh Húc trừng mắt càng lớn, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc: "Sổ Sổ, em thật có bạn gái?"
Triệu Minh Húc sớm hay muộn sẽ phát hiện, Đinh Tư Sổ đành dứt khoát thừa nhận: "Không phải chị biết rồi à?"
"Không phải...... Khi đó em còn nhỏ, chị nghĩ em chỉ đùa thôi...... Bây giờ em cũng hai mươi bốn rồi."
"Nên phải có bạn trai đúng không?"
Từ trong khiếp sợ từ từ bừng tỉnh, Triệu Minh Húc theo bản năng gật gật đầu. Không sai, tuổi này không phải nên cùng đàn ông yêu đương sao?
"Lão Triệu, bây giờ chị cũng là đội trưởng đội cảnh sát hình sự rồi, sao trình độ thấp quá vậy? Ai nói tuổi này thì phải cùng nam yêu đương?"
"Cũng phải, khoan đã, em yêu ai hả? Ngô Vận?" Vừa nhắc tới tên Ngô Vận, giọng Triệu Minh Húc hơi lạc đi, "Đã nói thấy hai người sai sai rồi mà."
"Đúng vậy, em với Vận tỷ yêu đương đó, ấy...này......"
Đinh Tư Sổ còn chưa nói xong, Triệu Minh Húc đã đẩy cô ra ngoài.
"Chị bình tĩnh một chút, em không cùng Vận tỷ yêu đương......"
"Chị mày đéo tin!" giọng Triệu Minh Húc có chút bi phẫn, hoàn toàn mất đi độ nhạy bén của đội trưởng đội cảnh sát hình sự. Cô lấy di động ra, tựa hồ còn muốn gọi điện thoại cho Ngô Vận.
"Vận tỷ đang đi làm đó."
"Ai thèm quan tâm."
"Đang bàn công việc đàng hoàng."
Bốn chữ "Công việc đàng hoàng " này, cũng hơi dọa Triệu Minh Húc, di động trong tay run lên, rồi cô không dám gọi tiếp. Xem ra từng có tiền lệ như vậy, trước đó Vận tỷ đã từng ân cần dạy bảo Triệu Minh Húc: "Mình không phải cấp dưới của cậu, cậu đừng hở tí là gọi điện thoại cho mình, mình còn phải làm việc."
"Làm sao em biết hả?" Độ nhạy bén đã trở lại, nhưng dùng không đúng chỗ.
"Vận tỷ nhắn tin cho em, hỏi em đến cục cảnh sát chưa."
"Cậu ấy quan tâm em như vậy!? Buổi sáng chị nhắn tin, cậu ấy còn không thèm trả lời."
"Sáng sớm chị đã gửi nhắn tin cho Vận tỷ rồi á?"
Gương mặt Triệu Minh Húc đỏ lên: "Mắc mớ gì tới em?"
"Cấm nói sang chuyện khác, rốt cuộc em yêu ai hả?" Triệu Minh Húc nói.
"Em không đoạt Ngô Vận của chị đâu mà."
"Cái gì mà đoạt của chị, cấm em dồn cậu em họ của chị vào chân tường." Triệu Minh Húc nói.
"Đến lúc đó chị sẽ biết."
"Tiểu tử, còn chơi trò thần bí à?" Nói xong, Triệu Minh Húc theo bản năng che cổ áo, "Em...em sẽ không thích chị đó chứ?"
...... đầu óc của gái thắng có phải đều thiếu nếp nhăn không?
=
Lúc cả hai bước vào phòng, Triệu Minh Húc vỗ tay một cái, để cấp dưới đều tạm dừng mọi việc trong tay. Cả đội ai cũng bận, tựa hồ trên tay mỗi người đều có bản án.
"Mọi người ngừng hai phút nào, giới thiệu cho mọi người người mới, Đinh Tư Sổ." Triệu Minh Húc nói, "Đây là một cao nhân, tôi cố ý mời đến giúp đỡ."
"Em biết." Một cô gái trẻ tuổi trong đội mở miệng, "Thấy trên Variety show rồi, cô ấy là vệ sĩ của Niên Kiều."
"Đúng đúng, tôi cũng có ấn tượng, xuất thân bộ đội đặc chủng."
Đến hoàn cảnh mới, Đinh Tư Sổ cũng có chút thẹn thùng: "Chào mọi người, tôi tên Đinh Tư Sổ, chữ Đinh trong Giáp Ất Bính Đinh, Tư trong văn nhã, Sổ trong toán học. Về sau mong mọi người chiếu cố."
"Chào cô chào cô......"
Làm quen hai phút, Triệu Minh Húc lại cùng phó đội trưởng chào hỏi, bảo phó đội trưởng mang Đinh Tư Sổ đi. Công việc này không giống làm vệ sĩ. Nhưng so với làm vệ sĩ, Đinh Tư Sổ càng thích công việc ở đội hình cảnh hơn. Có lẽ đều do tập huấn từ nhỏ của ba cô. Ba cô rất hy vọng sau này cô trở thành cảnh sát.
"Lý lịch của em rất xuất sắc, sao đơn vị lại không an bài công việc mới cho em?" Phó đội trưởng giới thiệu cho Đinh Tư Sổ về cơ chế, lại hỏi Đinh Tư Sổ một câu.
"Kỳ thật do em tự mình xin."
"Xin?"
"Có chút việc..."
"Nếu là nội dung bảo mật, tôi cũng không hỏi." Phó đội trưởng nói, "Lý lịch này của em, hoàn toàn có thể đảm nhiệm bất luận công việc ở quốc nội nào."
"Bất quá chỗ của chúng ta, cũng không giống viên chức nhà nước, trong đội của chúng ta, mười người thì có hết chín người có xuất thân từ trường cảnh sát. Người còn lại chính là đội trưởng, có xuất thân giống em." Phó đội trưởng nói.
Đinh Tư Sổ gật gật đầu, hơi ngượng ngùng: "Trước khi em ra ngoại quốc, cũng chưa học đại học, văn bằng chỉ tới cao trung."
Xuất thân từ trường cảnh sát, đều là sinh viên đại học. Nhìn bộ dáng lưu loát của đội viên trong đội, phỏng chừng ai cũng đều nổi bật trong trường cảnh sát.
"Văn bằng không quan trọng, chủ yếu là chuyên nghiệp, phải được qua một đoạn thời gian bồi dưỡng, rốt cuộc thì đối tượng đối mặt cũng không giống nhau. Trăm sông đổ về một biển, những người chúng ta phải đối mặt đều là kẻ cùng hung cực ác." Phó đội trưởng nói.
Lúc phó đội trưởng nói về cơ chế, cũng nói với Đinh Tư Sổ về một số án kiện mới nhận. Đinh Tư Sổ rất chuyên nghiệp, còn mang theo bút ký. Khi phó đội trưởng nói, cô cũng cố gắng ghi nhớ: "Em từng nghe lão Triệu nói qua, chị ấy đã cho em xem một số tư liệu."
"Ừm, đây là những vụ án điển hình." Phó đội trưởng nói, "Đừng thấy con người đội trưởng cẩu thả, nhưng đối với công việc lại biết trong cương có nhu. Báo cáo của các vụ án đều do cô ấy chỉnh lý."
"Lợi hại như vậy? Chị ấy chưa từng nói với em. Em còn tưởng có nhân viên công tác chỉnh lý riêng."