Đột nhiên bị tấn công, Đinh Tư Sổ vội tránh eo đi. Thấy cô thở hắt ra hai lần, Niên Kiều bèn tiến vào. Làm một hồi, Niên Kiều mới rút khăn giấy đặt trên chiếc bàn bên cạnh, tay dính dính, đều hương vị của cừu con. Gương mặt cừu con hồng hồng, dựa vào một bên nghỉ xả hơi. Hai người làm quá nhiều lần, không còn kỹ tính như mấy lần đầu, cứ phải đổi ga trải giường. Bây giờ chỉ lấy khăn giấy lau một chút, nhiều lắm là đổi bao gối. Đương nhiên quần lót thì nhất định phải đổi, dính như vậy làm sao mà ngủ. Niên Kiều hôn một cái lên môi Đinh Tư Sổ, vuốt lên tóc dài của cô.
"Thôi đừng......" Lúc Niên Kiều bám vào bên tai cô, nói một lời đề nghị. Đề nghị vừa được đưa ra, Đinh Tư Sổ liền trực tiếp cự tuyệt.
"Vậy có khác gì chơi gay." Đinh Tư Sổ nói.
"Thử xem sao."
"Vậy chị đưa đây cho em chọc thử xem sao?" Thọc cúc hoa, làm sao mà ị phân được nữa, đồ điên.
"Thế này đi, em cho chị thử một chút, chị cho em phản công."
"Thật không?"
Quả nhiên là điều kiện quá dụ hoặc, cừu con chần chờ một chút.
"Sao chị lại lừa em chứ?"
"Tôi khinh, chị thì có thể đó."
"Ngoan nào bé cưng." Niên Kiều trực tiếp lật người Đinh Tư Sổ lại, "Hên là vừa rồi em chưa ăn gì."
"Cái gì nữa?"
"Sợ ch*ch ch*ch một hồi làm em ra luôn."
"Chị có cần ghê tởm vậy không?" Niên Kiều đồ biến thái ghê tởm.
Kỹ thuật của Niên Kiều cũng không tồi, Đinh Tư Sổ cũng không có thống khổ gì. Lúc Niên Kiều ở bên cạnh quay cuồng một trận, Đinh Tư Sổ cũng nhìn thoáng qua: "Đây là cái gì?"
"Thì dầu bôi trơn."
"Móa, Niên Kiều chị là đàn ông hả?" Đinh Tư Sổ "Áh" một tiếng, nắm chặt áo gối, "Không được...... trời ơi đau bụng......"
Anh trai gay nào cũng đều có thể chịu nổi sự khó chịu này sao? Đinh Tư Sổ cảm thấy như sắp mắc cầu. Cảm giác rất khó nói, nếu có người khác phái hỏi lesbian các nàng bị nữ nhân làm có sướng hay không? thì cô không tài nào trả lời nổi.
Niên Kiều từ trong ngăn tủ lấy ra một cái bình nhỏ, không biết là cái gì, Đinh Tư Sổ cũng thử dùng mũi ngửi ngửi.
"Giảm đau." Niên Kiều nói.
"Không phải chơi thuốc đi?" Niên Kiều thật đúng là cái gì cũng đều đều chuẩn bị sẵn.
"Không phải thuốc phiện thật chứ?" Đinh Tư Sổ vẫn còn rất yêu quý sinh mệnh của mình.
"Không phải, em thử hai lần, sẽ hết đau." Niên Kiều nói.
Phải không? Đinh Tư Sổ hít nào một hơi, Niên Kiều lại dùng thêm chút sức. Trời mẹ! Đau muốn chết. Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không? Hương vị mát lạnh này, thật đúng là có thể giảm đau. Kỹ thuật của Niên Kiều rất khá, chờ làm thêm vài lần, cảm giác tê dại thật không còn.
"Sổ ca ca." Niên Kiều hôn lên vành tai Đinh Tư Sổ.
"Hả?"
"Trước giờ không muốn làm đàn ông, thấy em thế này, đột nhiên muốn làm đàn ông."
Trách nhiệm sao? Đảm đương à?
"Để hảo hảo thượng em." Niên Kiều nói.
"......" Niên Kiều! Chị đi chết đi.
=
Hai người lăn lộn, lăn tới tận hơn hai giờ sáng. Ga trải giường không muốn đổi cũng phải đổi, lúc được đặt lưng nằm xuống, Niên Kiều còn dụ hoặc Đinh Tư Sổ một chút. Cô thật sự đã tận hứng, tùy ý để Niên Kiều muốn sờ gì thì sờ.
"Qua thôn này rồi, thì sẽ không còn cửa hàng nữa[1]."
Niên Kiều ôm Đinh Tư Sổ vào lòng, trong lúc mơ mơ hồ hồ, cũng bị Đinh Tư Sổ mắng vài câu. Đinh Tư Sổ càng mắng, thì Niên Kiều càng vui. Giống như ngay từ đầu đã đoán ra được rồi. Lúc Đinh Tư Sổ tỉnh lại, Niên Kiều đã ra cửa.
Bựa nhất chính là, Niên Kiều còn dán vài giấy note trong phòng bếp. Nàng thăm hỏi về tình huống bài tiết của cô. Bây giờ Niên Kiều chẳng những là một cái cây thông bồn cầu, mà còn là một cái ống hút phân. Nhưng có lẽ cô thật đã được Niên Kiều thông đ*t, hôm nay đường bài tiết của cô vô cùng thông thuận. Từ khi đi bộ đội trở về, Đinh Tư Sổ cũng dưỡng thành thói quen xấu, thích dùng điện thoại khi vào WC, cứ ngồi trên bồn cầu hơn mười phút. Sau khi ở chung với Niên Kiều, nàng vẫn hay cằn nhằn với cô, nói cái gì mà hội chứng bệnh trĩ. Hôm nay nàng còn viết lên giấy note, đả thông huyệt hậu môn, về sau sẽ không dễ bị bệnh trĩ.
Đm, không ngờ còn có loại phụ nữ như Niên Kiều, quan tâm bệnh trĩ của cô.
Chiếc bình nhỏ hôm qua Niên Kiều dùng còn đặt trong ngăn tủ, Đinh Tư Sổ cũng nhìn thoáng qua, hôm qua lúc bị đau, Niên Kiều còn kêu cô dùng thử. Cảm giác rất có tác dụng nên cô vừa dùng bữa sáng vừa quét di động tìm kiếm. Kết quả tìm kiếm khiến Đinh Tư Sổ phải hô lên "Đệt".
Lúc Niên Kiều còn đang trang điểm, di động đã bắt đầu rung chấn dữ dội, cừu con gởi tới một tràng tin nhắn chữi rủa thậm tệ.
"Niên tiểu thư?"
"Không sao, mọi người ra ngoài trước đi."
Niên Kiều vui như nở hoa, gởi tin nhắn trả lời: "Có phải mũi cũng thông luôn không?"
Đinh Tư Sổ sắp mắng chết Niên Kiều, cái gì mà giảm đau, căn bản là...là ống thông mũi.
(Ảnh minh họa)
"Em nói xem, em có phải trời sinh tiểu thụ hay không? Chị nói giảm đau, em liền không kêu gào. Làm chỗ nào em cũng không kêu đau."
"!!!" Đây giống lời minh tinh nên nói sao? Cô mà cap màn hình lại cho fan Niên Kiều xem, thì không cần đi đâu xa, chỉ cần cho đội phó coi. Fan trung thành trong vài giây sẽ thành Anti ngay.
"Chọc trúng chỗ yếu hại rồi à?" Sổ ca ca nhà nàng, thế nhưng vẫn luôn muốn phản công.
"Chị đi chết đi!"
Nhắm mắt làm ngơ, Đinh Tư Sổ nhét điện thoại vào túi áo. Ở trước mặt cô, Niên Kiều đã đắc ý đến vênh váo, thích nhất chính là trêu chọc cô, Đinh Tư Sổ không thèm tiếp tục nói chuyện với nàng, còn muốn cường điệu một câu với nàng: "Chị đã đánh mất cơ hội được đối thoại cùng Đinh Tư Sổ."
Di động run vài lần, không cần xem Đinh Tư Sổ cũng biết, khẳng định là Niên Kiều tin nhắn tới. Người lớn tuổi thích nhất là chọc người nhỏ tuổi. Niên Kiều cũng chẳng còn trẻ gì.
Sau khi đến cục cảnh sát, cục cảnh sát đã náo nhiệt hơn. Gần đây có mấy vụ đại án, từ sáng sớm vội đến khuya, từ khuya vội đến sáng sớm, Triệu Minh Húc còn ngủ lại trong cục.
"Lão Triệu, chị bảo em tới có gì cần giúp đỡ?"
"Đang điều tra, chỉ mới lấy được chút thông tin, hình như có liên quan tới Châu Phi."
"Chuyện gì?"
"Em qua chỗ lão Trịnh trước, đến lúc đó sẽ nói với em."