Con gái muốn chuyển giới, đối với mami mà nói thật sự tạo thành thương tổn rất sâu sắc.
Đinh Tư Sổ quay đầu, xoay người lại. Còn chưa kịp đi đã bị Niên Kiều túm chặt: "Chúng ta thương lượng một chút."
"Em phải đi hỗ trợ." Kỳ thật trong lòng Đinh Tư Sổ cũng thực rối rắm, cô không muốn cùng Niên Kiều chia tay.
"Ai đã dụ dỗ em? Tình nguyện cùng chị chia tay, cũng phải đi làm một công việc nguy hiểm như vậy." Niên Kiều dừng một chút, "Là vị chiến hữu kia sao?"
"Niên Kiều......"
"Cái gì?"
"Em cảm thấy, chúng ta cũng không phải hợp nhau lắm." Đinh Tư Sổ đẩy tay Niên Kiều ra, "Chị cũng không phải cũng cảm thấy vậy sao? Chị chưa bao giờ nghĩ sẽ công khai mối quan hệ của chúng ta. Đương nhiên em không thể trách chị, dù sao chị cũng là minh tinh."
Niên Kiều hé môi: "Nếu như bởi vì chuyện này, vậy chị xin lỗi em."
"Chị mang em về ra mắt gia đình được không?" Niên Kiều nói, "Chúng ta hoãn lại một chút, đừng vội vã như vậy."
Đinh Tư Sổ rụt tay lại: "Em phải tới cục cảnh sát."
"Ừm, tới rồi gọi điện thoại cho chị." Niên Kiều nhẹ giọng nói.
Nghĩ Đinh Tư Sổ cũng đã đến cục cảnh sát, Niên Kiều lấy di động ra. Không có tin nhắn, Niên Kiều soạn tin nhắn đến một nửa, thì bị MC mời lên đài. Sau khi bước lên đài, Niên Kiều mới nhìn thấy Hoa Đồng. Hôm qua không hề nghe A Thiên đề cập qua.
"Hoa tổng và Niên tiểu thư có quan hệ thật tốt, lúc nào cũng tới ủng hộ Niên tiểu thư." MC nói.
Hai chữ "Ủng hộ" này khiến Niên Kiều bắt đầu cảnh giác, tuy ở trên sân khấu nàng vẫn mỉm cười với Hoa Đồng, nhưng sau khi xuống đài, Niên Kiều liền lạnh mặt.
"Bất hào à?" Hoa Đồng hỏi. Lần trước nói chuyện, Niên Kiều còn nói cái gì mà "Tôi rốt cuộc hiểu cảm nhận của chị". Xem ra, Niên Kiều cùng cô vệ sĩ bé nhỏ đi không được bao xa.
"Không phải chuyện này." thoạt nhìn Hoa Đồng không giống như biết Đinh Tư Sổ đã nói lời chia tay với nàng, nhưng cũng có thể là đang giả bộ.
"Chị lại muốn sao nữa?" Niên Kiều cảm thấy là do Hoa Đồng giở trò quỷ. Trước đó Hoa Đồng đã ám chỉ, khi nói Đinh Tư Sổ từng giết người. Hoa Đồng biết quá khứ của Đinh Tư Sổ, nói không chừng lần này cũng do cô ta chơi trò ngáng chân.
"Sao em vẫn như vậy, có mỗi một vấn đề, đã bắt đầu ỷ lại vào người khác." Hoa Đồng giơ tay, vuốt ve mái tóc dài của Niên Kiều, "Còn tưởng rằng em đã trưởng thành."
Cô đã biết trước Niên Kiều cùng vệ sĩ bé nhỏ không đi được xa lắm, trước đây chỉ có mình cô vẫn luôn nhường nhịn Niên Kiều, bây giờ đã không còn như trước nữa, Niên Kiều ngược lại phải nhường nhịn cô vệ sĩ bé nhỏ. Người kiêu kỳ như Niên Kiều, sẽ chịu thay đổi sao? Hoa Đồng không chắc chắn lắm, nhưng lúc này mới qua bao lâu, mà Niên Kiều đã cùng vệ sĩ nhỏ nảy sinh vấn đề.
Niên Kiều bắt lấy tay Hoa Đồng: "Quan hệ của chúng ta, đã kết thúc rồi."
"Cho dù chúng tôi không hợp nhau, tôi cũng sẽ không quay lại bên chị." Niên Kiều nói.
"Chia tay à?"
Hai chữ "Chia tay" này, đã chạm phải nội tâm Niên Kiều. Cừu con sao lại muốn chia tay nàng chứ? Niên Kiều còn rất nhiều chuyện muốn nói với Đinh Tư Sổ, tỷ như trở thành một người bạn gái tốt, nàng muốn nói với Đinh Tư Sổ, trước nhất đừng chia tay, nàng còn chưa làm một người bạn gái tốt.
Chuyện này giống như nàng đang lên lớp chơi đùa với cả đám con nít bi bi bô bô, đột nhiên muốn nghiêm túc đi học, lão sư nói cho nàng tốt nghiệp, kết thúc khóa học sớm.
"Không có." Niên Kiều trả lời thật mau, "Quấy rầy chị, tôi đi trang điểm lại."
Thấy Niên Kiều cực lực phủ nhận, Hoa Đồng né sang một bên. Lúc trang điểm lại, Niên Kiều lại mở tin nhắn ra soạn tiếp, xóa xóa viết viết, nhưng cũng không viết được tin nhắn nào hoàn chỉnh.
"Em tới rồi." Tin nhắn Đinh Tư Sổ tới rất chậm.
"Tới rồi thì tốt [ mỉm cười ] chị cũng phải tới phim trường." Đinh Tư Sổ chỉ nhìn lướt qua màn hình, cũng không có click mở tin nhắn.
Cô ngồi xuống bên cạnh Triệu Minh Húc, giúp Triệu Minh Húc lau lòng bàn tay.
"Chỗ này đã có chị rồi, em về cục cảnh sát trước đi." Ngô Vận nói.
"Vận tỷ, nếu không chị về nghỉ ngơi đi?"
Ngô Vận nhìn thoáng qua Triệu Minh Húc vẫn đang hôn mê: "Không ngủ được."
Tình cảm của gái thẳng, thật là chân thành tha thiết. Cho tới bây giờ, Đinh Tư Sổ cũng không quên ship couple trong mơ này của cô. Cô tiếp tục giúp Triệu Minh Húc lau tay, trong lòng nói thầm một câu:
Vận tỷ thật là một cô gái tốt, lão Triệu, chị cần phải hảo hảo quý trọng đó nha.
Sau khi trở về cục cảnh sát, Đinh Tư Sổ mới mở hồ sơ ra một lần nữa. Trước đó Triệu Minh Húc vẫn luôn vẫn bận rộn, chưa từng nói với cô chuyện này. Đọc được hai trang, Đinh Tư Sổ liền biết đám người kia rốt cuộc đã chen chân về được nội địa. Sau khi cùng Niên Kiều chia tay, Đinh Tư Sổ mới nghĩ tới điểm này. Cô khá thân mật với Niên Kiều trong thời gian qua, hai người cùng leo lên không ít Variety show trên TV, nếu đám người này muốn trả đũa cô, cô cũng không muốn liên lụy Niên Kiều. Nhưng mà làm như vậy, thật sự ổn sao? Cô không ở bên cạnh Niên Kiều, nàng có thể càng nguy hiểm hay không? Hẳn là sẽ không, bên cạnh Niên Kiều có nhiều vệ sĩ như vậy.
Sau khi xem hồ sơ xong, Đinh Tư Sổ lấy di động ra, click mở tin nhắn chưa đọc. Niên Kiều đã vào phim trường.
"Niên tiểu thư, muốn nghỉ ngơi một chút hay không?" Đạo diễn nhìn Niên Kiều trên màn ảnh, lại nghiêng đầu một chút. Niên Kiều hoàn toàn không có trạng thái đóng phim.
"Được." Sau khi rời khỏi màn ảnh, Niên Kiều lật hai trang kịch bản. Trước đó cảm giác của nàng cũng không phải nặng nề như vậy, nhưng hôm nay đóng phim, đột nhiên cảm thấy càng diễn càng dỡ. Cho tới hiện tại, nàng luôn muốn vâng theo ý nghĩ chân thật nhất của nội tâm. Người khác càng nói nàng diễn không tốt, nàng càng phải diễn đến tốt. Làm trong giới giải trí nhiều năm như vậy, Niên Kiều cảm thấy không cần phải chú ý. Thế mà trong nháy mắt vừa rồi, nàng lại cảm thấy nàng thật sự diễn không xong, tựa như trong lúc nàng diễn, có thể nhìn thấy nét mặt không biểu cảm của chính mình phản chiếu trong ống kính đối diện. Không có