"Đinh Tư Sổ, em kích động cái gì!?" Triệu Minh Húc nhìn Đinh Tư Sổ, một tay Đinh Tư Sổ cầm cán dao, tay còn lại cầm táo, như sắp bóp nát quả táo.
"Đâu có gì......"
"Em, rất có vấn đề." Một tay Triệu Minh Húc nắm tay Ngô Vận, tay còn lại vuốt bụng. Ngô Vận nhìn bụng của Triệu Minh Húc, bắt lấy mu bàn tay Triệu Minh Húc, tựa hồ không muốn lộn xộn. Hai người nhìn nhau, ánh mắt hàm chứa thủy quang, biểu tình cũng thập phần chân thành tha thiết. Ngô Vận có chút động dung, giơ tay vuốt mái tóc của Triệu Minh Húc.
Vô thanh thắng hữu thanh (không tiếng động lấn ấp yên tĩnh).
Sao còn chưa hôn môi? Hai người không thể đối xử như thế với fan ruột được đâu. Đinh Tư Sổ không dám kích động, sợ một khi kích động, lại phá hư không khí giữa hai người.
"Mình muốn mối quan hệ giữa chúng ta có thể tiến thêm một bước." Triệu Minh Húc nói.
??? Bách hợp bung lụa trên không trung.
"Ừm?" khóe môi Ngô Vận khóe ngập tràn ý cười.
"Sổ Sổ cũng ở đây, kêu Sổ Sổ làm chứng."
"Em nguyện ý." Đinh Tư Sổ động tình mà nói.
"Em nguyện ý cái quái gì?"
"Không không...... Em nói em nguyện ý làm chứng." Không cẩn thận lộ tẩy, may mà cô thông minh lanh lợi.
"Lúc ngã xuống đất, mình bỗng thấy, mình rất hối hận, mình cảm thấy mình hẳn nên dứt bỏ mặt mũi......" Triệu Minh Húc nói, "Ngô Vận, mình muốn kết bái với cậu, kết nghĩa làm tỷ muội."
Vờ lờ, Đinh Tư Sổ còn cho rằng cô bị ảo giác. Mẹ thần thiên địa, hẳn là kết bái? Còn kết nghĩa tỷ muội mới ghê chứ?
Ngô Vận rút tay lại: "Ai muốn kết nghĩa tỷ muội với cậu?"
"Về sau mẹ của cậu chính là mẹ của mình."
"Có lợi cho cậu quá rồi." Ngô Vận cười lạnh một tiếng, "Em họ cậu chẳng phải thành em họ của mình sao?"
"Trên nguyên tắc thì đúng vậy."
"Không phải cậu muốn ghép đôi mình với em trai cậu à? Vậy không phải trở thành loạn luân à?" Người có chỉ số IQ cao thật tốt, Triệu Minh Húc lâm vào trạng thái trầm mặc: "Ặc......"
"Không thể tính vậy được, hai người không có quan hệ huyết thống." Mém tí không cẩn thận bán mất em trai họ, Triệu Minh Húc nhanh miệng chữa cháy.
"Phải không? Vậy kết bái có ích lợi gì?" Ngô Vận lạnh mặt, "Về sau cậu chết mất, muốn mình nuôi ba mẹ dùm cậu à?"
"Áh......"
"Vận tỷ, chị mặc kệ chị ấy, chị ấy nằm lâu quá, máu dồn lên não nên hơi ngốc." Đinh Tư Sổ quả thực vô cùng đau đớn, Triệu Minh Húc đang nói gì vậy? Còn là tiếng người sao? Đinh Tư Sổ cảm thấy phải dạy dỗ Triệu Minh Húc đàng hoàng lại, lúc Triệu Minh Húc chưa tỉnh, Đinh Tư Sổ đã từng ân cần dạy bảo, nhắc nhở Triệu Minh Húc đừng bỏ lỡ một cô gái tốt như Vận tỷ. Kết quả lại thành ra như vậy.
"Này? Em đắc ý gì chứ?" Trị không được Ngô Vận, cô còn trị không được Đinh Tư Sổ à? Triệu Minh Húc vén tay áo, giống như muốn cùng Đinh Tư Sổ ăn thua đủ. Nhưng mới vén tay áo lên một nửa, biểu tình đã có chút méo mó.
"Cậu làm gì vậy?"
Triệu Minh Húc ôm bụng, "rên" vài tiếng.
Ngô Vận dở khóc dở cười, kéo tay Triệu Minh Húc ra: "Mới vừa khép miệng thôi, cậu đừng lộn xộn."
"Đau quá...... Ô ô ô......" Triệu Minh Húc đau tới nghẹn cả giọng.
Ngô Vận cũng không so đo với Triệu Minh Húc, ôm lấy vai Triệu Minh Húc, Triệu Minh Húc rất ngoan, dựa vào bả vai Ngô Vận: "Cả hai người đều khi dễ mình, đặc biệt là Đinh Tư Sổ...... Ô ô ô bộ mình tỉnh lại dễ lắm sao?"
"Được rồi, được rồi......" Ngô Vận vuốt tóc cho Triệu Minh Húc.
"Cậu có muốn cùng mình làm tỷ muội hông?" Triệu Minh Húc hỏi chắc như đinh đóng cột.
Làm tỷ muội cái mẽo gì? Làm tình thì có! Đinh Tư Sổ thật sự muốn đâm chết kẻ không biết cố gắng như Triệu Minh Húc.
"Được rồi được rồi...... Cùng cậu làm tỷ muội cả đời." Ngô Vận dỗ dành.
Chết tâm.
"Chờ mình xuất viện, chúng ta đi bái Quan Công nha?" Triệu Minh Húc nói.
Kết bái gì kì vậy: "Xã hội đen mới bái Quan Công."
"Cái gì?"
"Kết nghĩa chị em, thì phải bái hoàng thiên hậu thổ." Đinh Tư Sổ nói.
"Em rất có kinh nghiệm sao?"
"Đương nhiên." Đinh Tư Sổ nói, "Em từng cùng thủ lĩnh của các bộ lạc bái huynh đệ mà."
"Được đó được đó, vậy bái hoàng thiên hậu thổ."
Đinh Tư Sổ cảm thấy chính mình cũng rất kỳ quái, sao cô phải sửa sai cho Triệu Minh Húc chứ?? Hóa ra bệnh ngu, cũng truyền nhiễm.
=
Lúc Ngô Vận đi ra ngoài mua cơm, Triệu Minh Húc dựa vào đầu giường hỏi: "Em đọc hồ sơ rồi?"
"Chị tỉnh lại đúng lúc lắm, trước đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Đinh Tư Sổ nói.
Lúc Triệu Minh Húc tiếp nhận án kiện này, cũng không biết đây là một đại án, hiện trường xảy ra án mạng cũng như những án kiện hình sự thông thường. Tận đến khi, cô tìm ra một số dược phẩm kỳ lạ, rất giống một loại thuốc phiện mới chế. Triệu Minh Húc tra tìm tư liệu liên quan, phát hiện loại thuốc này, đã từng xuất hiện ở Châu Phi khoảng hơn một năm trước.
Lúc ấy Triệu Minh Húc mới quyết định tìm Đinh Tư Sổ, vì cô cho rằng Đinh Tư Sổ hẳn có hiểu biết về số độc phẩm này. Dựa trên những tư liệu liên quan, thì vụ án này đã không còn là án kiện hình sự bình thường nữa. Nếu không sai, rất có khả năng liên quan tới một tập đoàn phạm tội quốc tế. Sau khi tìm được manh mối, Triệu Minh Húc quyết định theo tới cùng. Chỉ là không bao lâu, đã bị đối phương phát hiện, đối phương rất nhanh nhẹn. Lẩn trốn hơn một năm nay, cũng không dễ dàng cho tổ của Triệu Minh Húc phá án.
"Chị gặp La Diễn rồi?" Đinh Tư Sổ nói.
"La Diễn? Là thượng cấp của Lâm Kỳ?" Triệu Minh Húc lắc lắc đầu, "Chị chỉ mới tiếp xúc với Lâm Kỳ thôi."
"Bọn họ cũng đã nhận được tin, lần này tới, chính là vì muốn tổ của chúng ta hiệp trợ bọn họ phá án." Triệu Minh Húc nói.
"Nếu chị không nói, em còn tưởng rằng do bọn họ kêu chị điều em đến cục cảnh sát."
"Bọn họ từng hỏi về em." ánh mắt Triệu Minh