"Đó chính là Cao Cấn Bằng một trong bốn người đẹp ở Giang Lăng, có thể theo sát bảo vệ cô ấy trong khoảng cách gần như vậy, biết bao người quỳ xuống sẵn lòng xin đi đó." Cố Minh bày ra dáng vẻ đó là chuyện đương nhiên.
Tiêu Sách cạn lời, hỏi: "Cao Cấn Băng đẹp như vậy thật sao? Có sức hấp dẫn ghê gớm vậy sao?"
"Đây không chỉ là vấn đề xinh đẹp, xinh đẹp chỉ là thứ cơ bản nhất, quan trọng nhất là nếu có thể có được chút thiện cảm của cô ấy, vậy thì tôi muốn đổi đời quả thật cũng dễ dàng hơn."
Cố Minh vừa nói vừa than thở một tiếng, sau đó nói tiếp: "Thật ra, năm đó tôi cũng từng thử đến tiếp cận Cao Cấn Băng, nhưng lại không có chút cơ hội nào, ngay cả nói chuyện cũng không chêm được một câu."
Phương Bác cười khanh khách đáp: "Cổ Minh, trước đây cậu cũng thuộc dạng quần là áo lượt ở thành phố Giang Lăng, nghe nói bốn người đẹp ở Giang Lăng là do các cậu đánh giá, kể chi tiết lại chuyện của bốn người đẹp Giang Lăng cho bọn tôi nghe đi."
Tiêu Sách cũng gật gật đầu, Cố Minh nói như vậy, anh lại càng tò mò về bốn người đẹp Giang Lăng hơn, rất khó tưởng tượng rốt cuộc là xinh đẹp cỡ nào, hay là có nguyên nhân đặc biệt gì, mới có thể khiến người như Cố Minh say đắm như vậy, quả thật là giống như sự mến mộ đã trở thành tín ngưỡng vậy.
Cố Minh thấy hai người đều tò mò, ngay lập tức cũng có hứng thú.
Cậu cười rồi nói: "Nếu hai người đã muốn biết như vậy, vậy thì tôi sẽ kể chi tiết lại cho hai người, năm đó bình chọn bốn người đẹp Lăng Giang này, chính tôi cũng có tham dự."
Cậu ho hắng giọng một tiếng, nhớ lại rồi nói: "Bốn người đẹp Giang Lăng, thật ra rất xa lạ với những người bình thường, trong mắt bọn họ, thành phố Giang Lăng lớn như thế, phụ nữ xinh đẹp cũng nhiều hơn, trông cũng không khác gì nhau lắm, rất khó để phân hơn thua, những ngôi sao, người mẫu đó cũng rất xinh đẹp...!
"Nhưng các cậu cũng