Chẳng rõ chàng đã dùng bao nhiêu sức, chỉ thấy ly rượu bay đi rất chậm và phát ra tiếng "ong, ong" rất chói tai.
Nhìn kỹ mới hay ly rượu xoay tít, vì xoay quá nhanh nên mới phát ra tiếng động chói lói. Tuy nhiên, ly rượu đầy không hề sánh ra một giọt.
Mạnh Bác Cửu nghiêm mặt, cười ha hả nói:
- Lão hiệp sĩ quả là cao minh, chỉ ngón phi bôi kính tửu này cũng đáng kể là độc đáo võ lâm...
Ðồng thời thoáng khom mình, đưa hai tay ra đón ly rượu.
Chỉ thấy hai tay lão cách ly rượu chừng nửa thước, ly rượu liền ngưng xoay, dừng lại trên không.
Mạnh Bác Cửu hé môi, ly rượu lơ lửng trên không liền từ từ nghiêng tới, song vẫn không một giọt sánh ra.
Mạnh Bác Cửu bất giác ngẩn người, chỉ nghe Mạnh Niệm Từ cao giọng nói:
- Nếu lão ô chỉ bêu xấu với ngón phi bôi kính tửu thì thật quá xem thường Mạnh môn chủ, một trong Võ Lâm Tứ Thánh danh lừng thiên hạ.
Thì ra lúc ly rượu bắt đầu nghiêng đi, bỗng biến thành hơi nước bốc lên, chẳng còn giọt nào trong ly nữa.
Mạnh Bác Cửu reo to:
- Chích tửu hóa khí, cao minh lắm...
Trong khi ấy tay trái phóng ra một luồng sáng lạnh nhanh như tia chớp, đồng thời tay phải ngoắc nhẹ, chiếc ly đã nằm trong năm ngón tay.
Những thấy luồng hơi nước bốc lên bỗng biến mất, trở thành rượu rơi xuống trong ly.
Mạnh Bác Cửu giơ cao ly rượu trong tay cười nói:
- Ðỗ lão hiệp sĩ đã có lòng kính rượu, Mạnh mỗ đâu dám chối từ, xin đa tạ!
Ðoạn ngửa cổ nốc cạn. Mạnh Niệm Từ bất giác kinh hãi, bởi thủ pháp ngưng khí hóa tửu của Mạnh Bác Cửu quả thật là phi thường, nếu không có nội lực cao siêu, tuyệt đối không sao thi triển được.
Song ngoài mặt vẫn thản nhiên cười nói:
- Mạnh môn chủ thần công cái thế, lão ô hết sức khâm phục!
Mạnh Bác Cửu cười khiêm tốn:
- Chính tửu hóa khí và ngưng khí hóa tửu đều là tuyệt kỹ khi nội gia cương khí đã luyện đến mực tột đỉnh, thành thật mà nói, Ðỗ lão hiệp sĩ với Mạnh mỗ khó phân cao thấp...
Mạnh Niệm Từ lắc đầu:
- Mạnh môn chủ với Thần Phong Kiếm Khách lừng danh chốn giang hồ, dĩ nhiên sở trường về ba thước thanh phong, vậy mà nội lực lại ngang ngửa với lão ô, kể như lão ô đã thua kém một bậc rồi!
Mạnh Bác Cửu vỗ tay cười:
- Ðỗ lão hiệp sĩ lòng dạ khoảng đại, thật chẳng hổ một bậc anh hùng trong giới tà đạo...
Ðoạn chầm chậm nhìn Mạnh Niệm Từ, trịnh trọng nói tiếp:
- Vậy đối với lời đề nghị của tại hạ...
Mạnh Niệm Từ sớm đã quyết định, bèn cười dòn nói:
- Môn chủ đã không chê, lão õ bằng lòng chịu sai khiến!
Mạnh Bác Cửu mừng rỡ đứng lên:
- Ðược Ðỗ lão hiệp sĩ gia nhập bổn môn, còn hơn là mười vạn giáp binh, Mạnh mỗ sẽ lập tức triệu tập thuộc hạ, cử hành đại lễ thọ chức...
Vỗ tay hô lớn:
- Bây dâu!
Chỉ nghe một tiếng dạ vang, một bóng người phóng vào cửa sảnh, khom mình cao giọng nói:
- Thuộc hạ chờ lệnh môn chủ!
Mạnh Niệm Từ ngẩng lên nhìn, thấy người ấy chính là Ty Lễ đường chủ Thân Bá Ước, khi nãy đã ngồi cùng bàn với chàng.
Mạnh Bác Cửu mặt mày rạng rỡ nói:
- Ðỗ lão hiệp sĩ đã bằng lòng gia nhập bổn môn, chức tổng hộ pháp nay đã có người lý tưởng đương nhiệm rồi!
Thân Bá Ước vội nói:
- Xin chúc mừng môn chủ...
Ðoạn quay sang Mạnh Niệm Từ vòng tay thi lễ:
- Thuộc hạ xin ra mắt Ðỗ tổng hộ pháp!
Mạnh Niệm Từ bỗng có cảm giác dỡ khóc dỡ cười, đành ôm quyền đáp lễ, cười nói:
- Lão ô uổng được hư danh, mai này còn phải nhờ Thân đường chủ chỉ giáo...
Thân Bá Ước vòng tay xá lia lịa:
- Thuộc hạ đâu dám! Thuộc hạ đâu dám...
Mạnh Bác Cửu nghiêm giọng:
- Cấp tốc bày bị nhang nến, triệu tập môn nhân, chuẩn bị khai đàn cử hành thọ chức đại điển!
Thân Bá Ước cười xiểm nịnh:
- Khải bẩm môn chủ, thuộc hạ sớm đã chuẩn bị đầy đủ cả rồi, xin môn chủ và Ðỗ tổng hộ pháp di giá đến chính sảnh!
Mạnh Bác Cửu cười hài lòng, cất bước đi trước.
Ngay khi Mạnh Bác Cửu vừa ra đến cửa, bỗng nghe tiếng rít gió lảnh lói, ba luồng sáng cam bay vút lên không, rồi thì từ từ biến mất.
Mạnh Bác Cửu khẽ bật lên một tiếng kinh ngạc, chững bước dừng lại.
Lập tức, tiếng bước chân hối hả vọng đến, chỉ thấy Du Ðặc đường chủ Thượng Quan Hoằng cùng năm tùy tùng phóng nhanh tới, dừng lại trước mặt Mạnh Bác Cửu, cúi đầu thi lễ nói:
- Khải bẩm môn chủ, bốn nơi ngoại tiêu Thúy Tây Môn, Mai Nam Ba, Triều Dương Bình và Nhạn Linh Cương có báo động!
Mạnh Bác Cửu thoáng chau mày:
Bọn nào vậy?
- Bắc Lộ!
Mạnh Bác Cửu sửng sốt:
- Bắc Lộ? Ðâu lẽ nào!
Thượng Quan Hoằng khom mình:
- Khi thuộc hạ được báo cũng cảm thấy khả nghi, nhưng qua xác minh, quả đúng là bọn người Bắc Lộ!
Mạnh Bác Cửu liền hỏi ngay:
- Có bắt được người nào không?
- Bọn họ vừa xâm nhập đã rút lui ngay, chưa hề giao chiến!
- Vậy sao lại báo động?
- Vì phía Tây Mai Nam Ba có khoảng mười cao thủ xâm nhập, đã vượt qua ngoại tiêu vào đến khu biệt quán!
- Ườm... vậy cũng chẳng có gì to tát, hãy lệnh cho các nơi gia tăng việc canh phòng được rồi... Tuy nhiên, những kẽ đã xâm nhập cấm khu biệt quán, ít nhất cũng phải sanh cầm ba tên.
Thượng Quan Hoằng cúi đầu:
- Thuộc hạ tuân dụ... Nhưng ngoài ra...
- Hừ, ngoài ra còn gì nữa?
Thượng Quan Hoằng ngập ngừng:
- Phía Nhạn Linh Cương đã phát hiện không phải bọn người Bắc Lộ...
Mạnh Bác Cửu kinh ngạc:
- Vậy chứ là bọn nào?
Thượng Quan Hoằng khẽ đáp:
- Hắc Diêm La!
Mạnh Bác Cửu giật nẩy mình:
- Ồ... Nguồn tin đáng tin cậy chăng?
- Ðầu lĩnh ngoại tiêu Nhạn Linh Cương là Thiết Tâm Lữ Cửu đã chính mắt trông thấy, có lẽ chẳng lầm đâu!
Mạnh Niệm Từ chẳng hiểu gì cả, không rõ bọn người Bắc Lộ và Hắc Diêm La là ám chỉ gì? Chỉ nghe Mạnh Bác Cửu hối hả nói:
- Hãy cấp tốc truyền mệnh lệnh của bổn tọa, các nơi tuần phòng tăng nhân số gấp đôi, bổn tọa sẽ đích thân cùng tám vi Trưởng lão tọa trấn trên Thôi Mai Ðài.
- Thưa vâng!
Thượng Quan Hoằng quay người cùng năm tùy tùng phóng nhanh đi.
Mạnh Niệm Từ thăm dò:
- Lão ô đã gia nhập Thần Phong Môn, đã là thuộc hạ của môn chủ, nếu có gì cần sai bảo, lão ô sẵn sàng tuân hành!
Mạnh Bác Cửu ngẫm nghĩ chốc lát, mĩm cười:
- Chưa cần đâu! Lão hiệp sĩ mới gia nhập bổn môn, phải ngơi nghĩ vài hôm. Có điều là... thọ chức đại điển phải hoãn đến ngày mai mới cử hành được...
Quay sang Thân Bá Ước nói tiếp:
- Hãy đưa Ðỗ lão hiệp sĩ đến khách xá an nghỉ!
Dứt lời liền sải bước đi ra ngoài. Vậy là đúng ý Mạnh Niệm Từ, bất luận bôn người Bắc Lộ hay Hắc Diêm La là ai thì chàng cũng không muốn xung đột một cách mù quáng với họ.
Thân Bá Ước khom lưng cúi đầu, chờ đến khi Mạnh Bác Cửu đi xa mới quay sang Mạnh Niệm Từ cười xiểm nịnh nói:
- Xin mời Ðỗ tổng hộ pháp!
Ðoạn nghiêng người đứng nghiêm trang, điệu bộ rõ là tuểu nhân.
Mạnh Niệm Từ lặng thinh, chỉ gật đầu cười, đi theo Thân Bá Ước đi vào trong.
Ðêm thật tĩnh lặng, Mạnh Niệm Từ ngưng thần lắng nghe, không có một chút tiếng động nào cả, như chẳng hề có sự cố gì xảy ra cả.
Lát sau, dưới sự hướng dẫn của Thân Bá Ước, đã đến một tiểu viện trang nhã, cây cối và hoa cỏ thưa thớt, ba gian sảnh chính đèn đuốc sáng choang, bốn thị tỳ xinh đẹp đã chờ đón sẵn trước cửa.
Thân Bá Ước đưa đến trước cửa sảnh, vòng tay thi lễ nói:
- Ngoại tiêu báo động, e cường địch đã xâm phạm, xin thứ cho thuộc hạ không hầu tiếp được nữa!
Mạnh Niệm Từ mĩm cười:
- Xin Thân đường chủ cứ tự tiện!
Thân Bá Ước lại cung kính thi lễ, đoạn mới quay người bỏ đi.
Bốn thị nữ đến gần, người nào cũng mắt lom lom nhìn Mạnh Niệm Từ và bụm miệng không ngớt cười khúc