Lý Phàm thấy biểu cảm của đám người xung quanh, cảm xúc cũng không quá dao động, anh đã sớm nhìn thấu được kết quả này, anh lựa chọn làm ngơ, không để ý đám người đó.
Đám người đó lại tỏ vẻ khinh thường, ghét bỏ.
“Người như cậu mà cũng là chồng cô ấy, đúng là xa vời thực tế.
”
“Đúng là một bãi hoa nhài… hai”
”
“Tại sao chuyện tốt như vậy lại không xảy ra với tôi cơ chứ.
”
“…”
Đám người oán giận đều là vì ghen tỵ với Lý Phàm.
Nhất là đám cậu ấm đã có xảy ra va chạm với Cố Họa Y, sắc mặt bọn họ đều trở nên khó coi, bọn họ lạnh lùng nhìn Lý Phàm, cảm thấy rất ngạc nhiên về chuyện này.
Nếu không phải tận mắt chứng kiến, bọn họ cũng không dám tin là thật, bọn họ ngơ ra, cảm giác mọi thứ trước mắt vượt xa tưởng tượng của mình.
Đám người đó cảm thấy rất bất ngờ với kết quả này, vô thức nhìn về phía Lý Phàm.
Lý Phàm quan tâm hỏi han Cố Họa Y: “Em không sao chứ.
”
Cố Họa Y nghe vậy, trong lòng cảm thấy rất ấm áp, cô lắc đầu nói: “Em không sao, anh phải cẩn thận đám người đó, bọn họ không phải người bình thường đâu.
”
Lý Phàm gật đầu, anh cũng hiểu rất rõ nỗi lo của Cố Họa Y, anh nói với cô: “Chuyện này là như thế nào?”
Lúc này Cố Họa Y mới kể lại đầu đuôi câu chuyện, hóa ra lúc Cố Họa Y ra khỏi trung tâm thương mại thì bị mấy tên cậu ấm này nhìn trúng, đám người này cố ý chặn Cố Họa Y lại nên mới gây ra chuyện này.
Lý Phàm nhíu mày, anh lạnh lùng nhìn đám công tử kia, không ngờ đám người này lại bỉ ổi đến thế, dám giở thủ đoạn như vậy.
Đám cậu ấm kia nghe thấy vậy thì nhún vai,