Khi Diệp Huyên Thành còn ở trong phòng tắm tắm rửa, bí thư của y là Trần Khải Dương đã mang theo trợ lý ở bên ngoài bình phong đứng chờ.
Diệp Huyên Thành từ phòng tắm đi ra, Khâu Hàn lập tức tiến lên, cầm lấy áo sơmi giúp y mặc vào.
Khâu Hàn lần đầu tiên làm loại chuyện này, trong lòng nhiều ít vẫn có chút khẩn trương, chủ yếu là cậu vốn dĩ có chút sợ hãi Diệp Huyên Thành, hơn nữa hiênn tại Diệp Huyên Thành thoạt nhìn tâm tình không tốt lắm, không biết là bởi vì chuyện gì nữa hay là y tức giận khi phải rời giường nhỉ.
“Thụy bên kia còn không có tin tức sao?” Diệp Huyên Thành đột nhiên nói.
Trần Khải Dương ở bên ngoài bình phong trả lời: “Trước mắt còn không có thu được tin tức hồi phục, bất quá căn cứ theo số liệu trước mắt, bọn họ hẳn là cũng dằng co không được bao lâu.
Diệp tổng, công việc hôm nay là, buổi sáng 9 giờ có hội nghị…….”
“Hủy bỏ chiều nay cùng Cố Nghiêu gặp mặt.” Diệp Huyên Thành đang nói đột nhiên bước nhanh đi đến tủ đầu giường bên cạnh, cầm lấy di động nghiêm túc lật xem cái gì.
Khâu Hàn không có phòng bị thiếu chút nữa té ngã, chờ khi cậu đứng vững, quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên Thành, trong lòng hơi chút do dự một chút, quyết đoán cầm lấy cà vạt đi qua Diệp Huyên Thành, sau đó dùng tư thế không ảnh hưởng đến y xem di động, tốc độ rất nhanh giúp y đeo cà vạt, lại cầm áo khoác tây trang đứng ở một bên chờ đợi.
Vừa thấy Diệp Huyên Thành buông điện thoại di động, Khâu Hàn lập tức đem áo khoác mở ra nhắc tới, ở phía sau y giơ tay giúp y mặc vào, cuối cùng lại một lần nữa sửa sang lại.
Làm xong việc, Khâu Hàn bước nhanh đi đến bên cạnh cửa, đem bình phong đẩy ra, sau đó cạnh cửa chờ.
Diệp Huyên Thành đứng ở mép giường tự hỏi trong chốc lát, lại lần nữa cầm lấy di động xoay người bước nhanh ra ngoài cửa, mới vừa đi tới cánh cửa, như là nhớ tới cái gì, đột nhiên bước chân dừng lại nhìn về phía Khâu Hàn.
Khâu Hàn nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên Thành, ở trong đầu nhanh chóng tự hỏi mình không phải có chuyện gì để sót chứ.
“Hôm nay cháu ở trong nhà, nên làm việc gì, hẳn là không cần chú tới nhắc nhở cháu.” Diệp Huyên Thành nhìn Khâu Hàn nói.
“Cháu biết, cháu sẽ nỗ lực ạ.” Khâu Hàn minh bạch ý tứ Diệp Huyên Thành, cậu không cần đi theo y đến công ty, muốn cậu ở trong nhà, chính là bảo cậu đem thời gian đều dùng để nhớ lại bí phương ủ rượu.
Diệp Huyên Thành gật đầu, sau đó bước nhanh rời đi.
Sau khi Diệp Huyên Thành tỉnh lại, đầu óc liền bắt đầu nhanh chóng chuyển động, lúc trước ra cửa căn bản là không có chú ý tới, hôm nay ở bên người y làm những việc này là Khâu Hàn, thời điểm ra khỏi phòng ngủ, dư quang thấy được Khâu Hàn, mới nhớ tới hôm nay là ngày đầu tiên Khâu Hàn bắt đầu ở bên người y làm việc, vốn dĩ những việc này đều là quản gia làm.
Khâu Hàn đi theo phía sau những người khác, đưa Diệp Huyên Thành ra cửa.
Đi đến bên ngoài đại sảnh, Khâu Hàn đứng ở phía sau quản gia, nhìn mấy chiếc xe lục đục rời đi.
Quản gia xoay người nhìn Khâu Hàn, hỏi tình huống sau khi Diệp Huyên Thành rời giường, những việc hôm nay Khâu Hàn làm, bình thường đều là quản gia tự mình đem theo giúp việc cùng nhau làm, nhưng từ hôm nay trở đi toàn bộ đều là Khâu Hàn làm một mình, mà hôm nay là lần đầu tiên Khâu Hàn làm những việc này, quản gia trong lòng vẫn là rất lo lắng.
Khâu Hàn đem tình huống cụ thể cùng quá trình hướng quản gia thuật lại một lần.
“Cháu làm rất không tồi, chỉ cần không có trì hoãn thời gian tiên sinh ra cửa, chút việc này không tính là cái gì, về sau có kinh nghiệm thì tốt rồi.” Quản gia đối với Khâu Hàn nói.
Khâu Hàn gật đầu, lúc trước quản gia đối cậu rất nghiêm khắc, có một chút không có làm tốt ở đâu đều sẽ chỉ ra từng điểm, bất quá cậu cũng