Sau khi Khâu Hàn nằm xuống giường, nghĩ đến việc vừa rồi, cậu càng nghĩ càng tức.
Vốn dĩ tính tình cậu đã không tốt, hơn nữa còn rất mang thù, chuyện vừa rồi, cậu tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Ai thèm quan tâm hắn ta là cậu của ai hay là em trai gì đó của lão phu nhân, dám chiếm tiện nghi của cậu, cậu tuyệt đối phải cho Phương Hướng Dương kia nhớ kĩ việc hắn làm hôm nay là đụng phải ai.
Khâu Hàn ngồi dậy, gọi điện thoại cho Trần Khải Dương, tìm hiểu tình huống Phương Hướng Dương một chút, nghe được những việc mà Phương Hướng Dương đã làm, Khâu Hàn cảm thấy mình coi như là thay trời hành đạo vậy, tuy rằng cậu trước nay không phải một người thích xen vào việc của người khác nhưng mà ai bảo Phương Hướng Dương chọc phải cậu.
Ngày hôm sau, người Phương gia lục tục đi vào Diệp gia.
Phương Quân Mân đang ở trong vườn hoa cúc, tới thời điểm nở rộ, các loại hoa cúc đủ chủng loại nở vô cùng đẹp, cho nên bà đặc biệt mời người ở nhà mẹ đẻ lại đây ngắm hoa, còn liên tục dặn dò Diệp Huyên Thành vạn lần, bảo y nhất định phải tham gia.
Nguyên nhân Phương Quân Mân nhất định muốn Diệp Huyên Thành tham gia, kỳ thật là muốn mượn danh nghĩa ngắm hoa, để Diệp Huyên Thành cùng người Phương gia giao lưu nhiều hơn.
Việc làm cho Phương Quân Mân phát sầu trừ bỏ hôn nhân đại sự của Diệp Huyên Thành, chính là việc Diệp Huyên Thành cùng Phương gia không thân cận mấy.
Mấy năm nay, việc làm ăn Diệp Huyên Thành ở nước ngoài càng ngày càng lớn, quốc nội có bao nhiêu người muốn cùng y có cơ hội hợp tác, Phương Quân Mân nghĩ chi bằng nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cùng người khác hợp tác không bằng cùng Phương gia hợp tác, mà người Phương gia tự nhiên cũng nghĩ như vậy.
Khâu Hàn đi theo Diệp Huyên Thành từ công ty trở lại Diệp gia, Diệp Huyên Thành đối với Khâu Hàn nói: “Cháu đi nghỉ ngơi đi.”
“Cháu muốn cùng chú đi xem hoa cúc.” Khâu Hàn nhìn Diệp Huyên Thành nói: “Ngày đó cháu tản bộ, đi qua hoa viên, nhìn thấy bên trong hoa cúc nở rất đẹp, đáng tiếc cửa khóa không thể đi vào, vừa vặn hôm nay ngắm hoa, cháu cũng muốn đi xem.”
Diệp Huyên Thành nhìn cậu một cái, không nói gì thêm, xem như cam chịu:)).
Hôm nay người Phương gia tới không ít ngoài ra còn có thân thích của Phương gia, bọn họ vừa thấy Diệp Huyên Thành đến, lập tức kéo y qua nói chuyện.
Khâu Hàn tùy ý đi đến một cái bàn sau đó cầm một chén trà đi khắp nơi thưởng thức hoa cúc, những hoa cúc này đều là mời chuyên môn tới chăm, nở đặc biệt đẹp, Khâu Hàn nhìn cảm thấy đặc biệt thích.
Những người khác đều đang nói chuyện, chỉ có Phương Hướng Dương là không ai quan tâm hắn, hắn một mình nhàm chán ngồi uống trà, đột nhiên nhìn thấy Khâu Hàn đang đứng trước một chậu hoa cúc màu đỏ, hắn lập tức ngồi ngay ngắn, theo bản năng muốn đi qua nhưng lại quay đầu nhìn thoáng qua đám người đang nói chuyện kia, nhớ tới lời chị hắn cảnh cáo, làm cho hắn dù có ý nghĩ xấu lại không có gan làm, chỉ có thể rụt trở về.
Khâu Hàn cầm chén trà tiếp tục đi, thay đổi chậu hoa cúc tiếp tục thưởng thức, ánh mặt trời đỏ rực chiếu lên người Khâu Hàn, làn da Khâu Hàn trắng nõn như đang sáng lên, so với bồn hoa cúc trắng trước mặt kia còn muốn xinh đẹp kiều nộn hơn, Phương Hướng Dương nhìn một màn này, thật sự kìm nén không được nội tâm đang xôn xao của mình, thấy những người khác đều đang nói chuyện phiếm, không có ai chú ý tới hắn, liền đứng dậy đi đến chỗ Khâu Hàn.
Khâu Hàn im lặng nhìn hắn.
Phương Hướng Dương đi đến trước mặt Khâu Hàn, nhìn cậu cười cười nói: “Hôm nay không uống rượu sao? Em khi uống rượu càng đẹp hơn.”
Khâu Hàn không để ý đến hắn, cúi đầu tiếp tục nhìn hoa cúc trước mặt.
“Ai.” Phương Hướng Dương cười nói: “ Em yên tâm, hôm nay nhiều người như vậy, tôi sẽ không làm gì em, chỉ muốn nói với em vài lời thôi.”
Tuy Khâu Hàn