Tuy rằng chai nước chỉ còn non nửa nhưng khi Giang Dĩ Trạch đụng vào người kia liền bị run tay, toàn bộ nước bắn ra ướt hết lồng ngực người nọ.
Cậu cúi đầu, nhìn vệt nước loang trên áo sơ mi trắng của đối phương, tiếp tục rỏ xuống thắt lưng quần, cũng may đối phương mặc một chiếc quần tây thoạt nhìn khá dày dặn cho nên không tạo thành cảnh tượng quá khó coi.
Giang Dĩ Trạch đâm vào người ta xong, theo bản năng lui về phía sau vài bước, chai nước khoáng bởi vì sự cố bất ngờ mà rơi xuống đất.
Cậu ngẩng đầu liếc mắt nhìn người đàn ông trước mặt.
Người đàn ông thoạt nhìn không lớn hơn cậu bao nhiêu, dáng vẻ thon dài cao ráo, ước chừng cao hơn mình gần một cái đầu.
Đối phương mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ tinh tươm, lúc này đã ướt nhẹp trở nên xuyên thấu, lộ ra dáng người rắn chắc đằng sau lớp vải.
Ánh mắt cậu từ dưới hướng lên trên, cuối cùng dừng ở khuôn mặt người gặp nạn.
Khuôn mặt người đàn ông vô cùng anh tuấn, Giang Dĩ Trạch dám thề, đây chắc hẳn là người đẹp trai nhất mà cậu từng thấy từ khi chào đời đến giờ, cũng là người khiến cho cậu động tâm nhất.
Gương mặt kia tinh xảo hoàn mỹ, đường nét góc cạnh như một tác phẩm điêu khắc.
Làn da được dặm phấn trắng mịn, cặp lông mày đen sắc sảo như lưỡi kiếm, sống mũi cao thẳng, bờ môi đỏ tươi đầy đặn, dưới hàng mi cong là một đôi mắt đen thâm thúy tản ra một tia lạnh lẽo, anh ta đang nhìn cậu chằm chằm.
Giang Dĩ Trạch tựa hồ có thể cảm nhận khí tức lạnh như băng toát ra trên người đối phương, không khỏi run rẩy từng chút.
Kỳ thật đối phương nhìn mình như vậy cũng không có gì là lạ, hai người vốn đang có mâu thuẫn, thêm một chai nước khoáng hất lên người như đổ thêm dầu vào lửa.
Người trước mặt, chính là Đường Cảnh Đồng – nam chính trong cuốn tiểu thuyết mà Giang Dĩ Trạch xuyên qua.
Giang Dĩ Trạch thật sự, thật sự, một chút cũng không thấy kỳ quái việc đối phương nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn như vậy.
Ngày hôm qua, nguyên chủ Giang Dĩ Trạch trong lúc quay phim bị Đường Cảnh Đồng phê bình diễn xuất, hắn không biết điều còn châm biếm anh ta trước mặt mọi người, nói đối phương là loại không cha không mẹ, đi đến đâu cũng lôi vết thương lòng của Đường Cảnh Đồng ra để trào phúng.
Sau đó bị Đường Cảnh Đồng đáp trả, sẵn đang nóng máu, hắn suýt chút nữa lao vào gây gổ, may mà người của tổ phim ở bên cạnh kịp thời ngăn lại.
edit bihyuner.
beta jinhua259
Hai diễn viên trong đoàn xảy ra mâu thuẫn, không chỉ thường xuyên châm chọc cà khịa nhau lại còn suýt lao vào đánh đấm, nếu để tin tức này lọt ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng bộ phim.
Đạo diễn không kịp kiểm soát, cuối cùng vẫn bị một số nhân viên trong đoàn lén lút quay chụp trộm rồi đăng lên mạng.
Giới giải trí ai cũng biết Đường Cảnh Đồng là một diễn viên cuồng công việc, anh ta thật sự vô cùng nghiêm túc với việc đóng phim, cho nên rất ghét những diễn viên bất tài và diễn xuất dở.
Rất nhiều lần vị Ảnh đế này cãi nhau với bạn diễn khi đối phương tỏ ra thiếu chuyên nghiệp, cho nên cư dân mạng không bất ngờ với tin tức hai người kia gây gổ.
Kỳ thật, có rất nhiều người qua đường không phải fan của hai nhà, bọn họ thậm chí còn mong xảy rabmột màn đánh nhau thật sự, bởi vì một người là nam thần Ảnh đế có địa vị cao trong giới với vô số giải thưởng, người còn lại là Giang thiếu gia muốn gì được nấy, nhà không có gì ngoài điều kiện, tiến vào giới giải trí chỉ để bớt nhàn rỗi.
Hai người đó mà lao vào nhau bọn họ mới thấy thú vị.
Idol mâu thuẫn với idol, cuộc chiến giữa các fandom càng thêm nghiêm trọng.
Tuy rằng Giang Dĩ Trạch trong giới chủ yếu luôn bị ném gạch đá, nhưng vẫn là tiểu thiếu gia cao quý bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền cho nên cũng không thiếu fan, chỉ là không nhiều lắm, hơn nữa đa phần lại là người tò mò cuộc sống thượng lưu hàng ngày của hắn.
Đương nhiên Giang Dĩ Trạch cũng có fanclub vì hắn mà đấu tranh anh dũng, bọn họ thường xuyên múa phím gây sự với fan của Đường Cảnh Đồng trên mọi mặt trận, cộng thêm một số blogger nhân cơ hội kéo fame mà thêm mắm dặm muối khiến cho mâu thuẫn giữa hai nhà ngày càng nặng nề.
Giang Dĩ Trạch vừa nhìn thấy người trước mặt liền cảm thấy anh ta vô cùng hợp khẩu vị.
Cậu hiếm khi có được khoảnh khắc rung rinh, ban đầu nghĩ rằng cho dù có phải mặt dày quấn lấy cũng nhất định phải thu phục được nam nhân này.
Sau đó, ký ức của nguyên chủ chậm rãi quay về, khuôn mặt quen thuộc trong đầu khớp với người trước mặt, Giang Dĩ Trạch nháy mắt lạnh tâm, toàn thân héo rũ.
Cậu cảm thấy