"Không, không phải.
Tiêu Kiều, em kết hôn khi nào vậy?"
Phương Lạc Hình đuổi kịp Tần Minh và Mộc Tiêu Kiều, biểu cảm của anh ta hoàn toàn thay đổi, nét mặt cứng đờ, môi run rẩy như thể cả thế giới đang chìm trong tuyệt vọng, khó hiểu nhìn Mộc Tiêu Kiều.
Mà Mộc Tiêu Kiều lạnh lùng nói với Tần Minh: "Tần Minh, anh có thể trưởng thành hơn một chút được không? Đang yên đang lành, anh kích thích anh ấy làm gì?"
Tần Minh nói: "Anh đang dạy anh ấy.
Nếu như hồi còn đi học anh ấy dám ra tay thì bây giờ sẽ không phải hối hận rồi.
Anh Phương, nếu sau này gặp được cô gái mình thích thì phải dũng cảm lên, nếu không người anh thích sẽ trở thành người phụ nữ của người khác"
Mộc Tiêu Kiều trợn mắt tức giận, Tần Minh cố ý làm cô khó chịu.
Nhưng cô lại không thể phát tác được.Mộc Tiêu Kiều nói: "Anh Phương, tôi chỉ biết ơn anh vì trước đây anh đã giúp tôi thôi.
Chuyện anh đưa tôi về khi trời mưa lần trước, vì tôi chưa từng đưa một người đàn ông nào về nên ba tôi mới hiểu lầm anh và tôi đang yêu nhau.
Cho nên tôi không thể đáp lại sự mong đợi của anh được.
Hơn nữa, bây giờ tôi đã kết hôn rồi, tôi chỉ coi anh như một người bạn bình thường mà thôi."
Câu một người bạn bình thường này khiến Phương Lạc Hình suy sụp, vì Mộc Tiêu Kiều, anh ta từ bỏ mọi thứ ở Bắc Kinh để đến thành phố Quảng, kết quả nữ thần chỉ coi anh ta như một người ban bình thường?
Anh ta khó chịu liếm môi nhìn Tần Minh, rồi lại nhìn Mộc Tiêu Kiều, nếu ánh mắt có thể giết người thì Tần Minh đã chết rất nhiều lần rồi
Mặt Phương Lạc Hình dần dần đỏ lên, tức giận chất vấn: “Mộc Tiêu Kiều, tôi theo đuổi em lâu như vậy, em cũng không có bất kỳ biểu đạt nào, hờ hờ, tôi biết rồi, hẳn là em ghét bỏ tôi, cho nên mới tìm một tấm bia để đối phó với tôi,muốn tôi mất hết hy vọng mà thôi.
Nếu hai người thật sự là vợ chồng thì hãy chứng minh cho tôi thấy đi."
Vừa dứt lời, Mộc Tiêu Kiều kéo cổ Tần Minh, ngẩng đầu hôn Tần Minh, chụt.
"Chao ôi! Môi rất mềm, son dưỡng môi còn có vị bạc hà nữa." Tần Minh bị hôn trộm rồi, anh thề rằng, nếu có phòng bị chắc chắn anh có thể tránh được.
Anh đau lòng, thời buổi bây giờ có quá nhiều nữ lưu manh, không để ý một chút sẽ bị người khác lợi dụng, làm đàn ông thật sự không dễ dàng gì.
Mộc Tiêu Kiều nói: "Anh Phương, còn cần chúng tôi lấy giấy đăng ký kết hôn ra không?"
Phương Lạc Hình dân dần sụp đổ, anh ta lắc đầu không thể tin được, từng bước lùi lại và tự lẩm bẩm một mình: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
Tần Minh, rốt cuộc anh là ai? Anh có tài đức gì có thể khiến Tiêu Kiều thích anh? Anh có lai lịch gì?"Lúc này, lại có người tiến vào hội trường, vừa nhìn thấy Phương Lạc Hình liền lớn tiếng nói: "Chủ tịch Phương! Hân hạnh...!hả? Tần Minh? Sao cậu lại ở đây?"
Phương Lạc Hình nhìn người vừa bước vào, là Triệu Đông Lương, tổng giám đốc của công ty trang sức nào đó ở thành phố Quảng đã từng hợp tác trước đây, liền nói: "Ông Triệu, là ông à.
Ông cũng quen Tần Minh à?"
Triệu Đông Lương nói: "Quen chứ, cậu ta học cùng trường với con trai tôi.
Phú Quy, bạn học của con lại đến rồi."
Kể từ bữa tiệc từ thiện lần trước, sau khi Triệu Đông Lương bị Tần Minh đuổi ra ngoài hai lần và trở thành trò cười trong đám bạn bè, cả nhà Triệu Đông Lương rất hận Tần Minh, nhìn thất Tần Minh là muốn ăn thịt uống máu anh.
Phía sau đám đông, Triệu Phú Qúy kéo bạn gái Tạ Đào đến, cậu ta liếc nhìn Tần Minh rồi chế nhạo: "Ba, con nghĩ chúng ta nên chú ý đến thân phận của mình, chúng ta đều là người trong giới thượng lưu, Tần Minh là một thằng giẻ rách.Cậu ta đến đây để làm thuê, dọn dẹp vệ sinh.
Con không muốn dính dáng gì đến cậu ta nữa, sẽ mất hết đẳng cấp.
Hơn nữa, lần nào cũng chẳng có chuyện tốt đẹp gì."
Mặc dù rất ghét Tần Minh, nhưng Triệu Phú Quý cũng chưa từng giành được phần hơn trước mặt Tần Minh, cho nên cậu ta cũng không muốn dính dáng quá nhiều.
Nhất là khi nhìn thấy Mộc Tiêu Kiều bên cạnh Tần Minh, vẻ đẹp đó khiến cậu ta ghen tị cùng ngưỡng mộ.
Tại sao một thằng giẻ rách như Tần Minh luôn tán được những cô gái xinh đẹp như vậy? Tuần trước cậu ta còn giao đồ ăn đến ký túc xá của mình.
Người đẹp hay thích loại giẻ rách như vậy à? Bạch Ngọc Thuần, Trương Tiểu Nghiên, Nhiếp Hải Đường cũng như vậy, người đẹp này ở đây cũng thế.
Triệu Phú Qúy muốn hỏi, thế giới này bị làm sao vậy?
Phương Lạc Hình ngạc nhiên, nói: "Anhta là thằng giẻ rách? Sao có thể chứ?"
Triệu Đông Lương