Khi đối mặt với sự tiếp cận của Phương Lạc Hình, Mộc Tiêu Kiều không để ý nhìn Tần Minh .
Trước đây, cô ta thật sự rất không thích Tần Minh, dù sao cũng không có người phụ nữ nào thích nhìn thấy chồng mình lần đầu tiên trong đêm tân hôn cả, trước đó còn từng nghe nói đến đủ loại vô trách nhiệm, nhân phẩm không đứng đắn, là tên dân đen nghèo hèn đến từ nơi không ra gì, ai cũng sẽ không có cảm tình.
Nhưng sau khi tiếp xúc, Mộc Tiêu Kiều cảm thấy Tần Minh rất khiêm tốn và có tấm lòng rộng mở.
Ví dụ như, anh ta có thể giải quyết một số rắc rối, nhưng chưa bao giờ nhận công hay yêu cầu báo đáp gì, nhất là chuyện giải quyết việc của Chu Thịnh Văn, rõ ràng đến để giúp Mộc Tiêu Kiều nhưng lại nói không phải.
Bên cạnh đó, lúc đầu nhà họ Mộc không thân thiện với anh, nhưng Tần Minh cũng không so đo tính toán gì.
Sau khi Mộc Tiêu Kiều nhận ra ưu điểmcủa Tần Minh, phát hiện rất hợp gu của cô ta, bởi vì những người đàn ông cô ta từng gặp trước đây đều huệnh hoang, thậm chí đến mức độc đoán, để khoe khoang bản thân không ngại giẫm đạp lên người khác, lần đầu tiên cô ta gặp người khiêm tốn như Tần Minh.
Quan trọng nhất là không thèm để ý đến cô ta, giống như Mộc Tiêu Kiều là nước lũ, mãnh thú vậy.
Thật ra, Mộc Tiêu Kiều cũng có chút kiêu ngạo, dựa vào đâu mà Tần Minh lại không có chút hứng thú nào với một cô gái nhà giàu xinh đẹp, dáng người chuẩn, vô số người theo đuổi như cô ta chứ?
Nếu nói rằng anh không phải đàn ông, thì lần trước khi ở bệnh viện, cô ta đã bị buộc phải cho tay vào đáy quần của anh, đến tận bây giờ khi nghĩ đến chuyện hôm đó cô ta vẫn hơi đỏ mặt.
Trong lòng cô ta luôn không phục.
Tại sao Tần Minh lại kháng cự cô ta như vậy? Cô ta không đủ nữ tính sao? Hay là cô ta không có sức hấp dẫn?Nhất là khi Tần Minh nói rằng Nhiếp Hải Đường thích cười, vẻ mặt dịu dàng lúc đó khiến cô ta có chút ghen tị.
Vì vậy, khi Phương Lạc Hình tiếp cận, cô ta cũng muốn cố ý kích thích Tần Minh.
Phụ nữ chính là như vậy, họ luôn làm những điều phi lý, thậm chí nguy hiểm để khiến những người họ quan tâm chú ý đến mình.
Phương Lạc Hình nghe Mộc Tiêu Kiều nói được, đây là một tín hiệu, anh ta tưởng nhầm rằng cô ta còn có ý tứ với mình, vì vậy trực tiếp giơ tay lên, nói: "Bốn triệu." “Ồ!” Hội trường buổi đấu giá náo động, mỗi lần trả giá chỉ tăng một trăm nghìn, anh ta vừa lên tiếng liền tăng thêm hẳn một triệu, người khác làm sao có thể theo được? "Chủ tịch Phương thật giàu có? Còn trẻ lại tài năng, thực sự khiến mọi người ta ngưỡng mộ chết đi được." "Tập đoàn Phương Chính của họ đã cósự chuẩn bị từ trước rồi.
Đoán chừng một nửa số đồ sưu tầm sẽ thuộc về tập đoàn của họ." "Chủ tịch Phương và cô Mộc đang ngồi cạnh nhau, thật đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một cặp." "Suyt, tên nhóc nghèo bên cạnh đang nghịch điện thoại Huawei có hơn nghìn tệ chính là chồng của cô Mộc.
Cô không biết sao? Cô Mộc lặng lẽ kết hôn, chồng cô ấy ở rể, sợ là muốn tranh giành tài sản với anh trai của cô ấy cũng nên?" "Không phải chứ? Tên ăn bám kia à? Cậu ta có lai lịch là gì thế?" "Có thể có lai lịch gì chứ? Ở rể, là một tên giẻ rách thôi, dễ thao túng ấy mà.
Không thấy cô Mộc đang nói cười với chủ tịch Phương sao? Đầu cậu ta mọc cái sừng to đùng mà cứ như không có chuyện gì, không biết là da mặt cậu ta mặt dày thật hay là đã biết số phận bi thảm của mình từ lâu rồi." "Bốn triệu lần thứ nhất, còn ai muốn trả giá tiếp không..."Khi mọi người đang bàn tán xôn xao, Tần Minh giơ tay lên, nói: "Năm triệu." “Ôi!” Mọi người trong hội trường lại kinh ngạc kêu lên, bởi vì tuy bức tranh này được vẽ y như ảnh chụp, nhưng đó chỉ là tác phẩn ngẫu hứng của ông Lãnh mà thôi, không phải là lộ tranh nổi tiếng nhất.
Giá thị trường hiện tại không vượt quá bốn triệu.
Cái giá cao nhất mà Phương Lạc Hình đưa ra đã đủ đáng sợ rồi, không ngờ Tần Minh lại trả giá cao hơn một triệu.
“Tần Minh, anh!” Mộc Tiêu Kiều lo lắng vội vàng quay đầu lại, nói: “Nếu anh thích thì sao không nói ngay từ đầu, tôi bảo anh Phương đừng tranh với anh là được.
Tự nhiên chi nhiều hơn một triệu."
Tần Minh nhàn nhạt nói: "Sao hả? Tôi không thể giơ tay trả giá sao? Hay là làm cho nhà họ Mộc xấu hổ rồi?"
Mộc Tiêu Kiều nghe thấy giọng điệu khó chịu của Tần Minh, không những không tức giận, mà lại có chút vui mừng: "Anh ta giận rồi? Anh ta đang ghen sao? Anhta vẫn có chút quan tâm đến mình đúng không? Quả nhiên, đàn ông đều nói một đẳng nghĩ một nẻo."
Trong hội trường, có người tò mò hỏi: "Tên nhóc kia là ai vậy? Là cậu chủ nhà tài phiệt nào thế?" "Không biết, vừa lên đã hô năm triệu, tối nay mang theo một tỷ đi mua đồ sưu tầm à?"
Ba con Triệu Phú Qúy khinh bỉ nói: "Cậu ta là con nhà tài phiệt cái cứt ấy, một thằng giẻ rách đến xem náo nhiệt mà thôi.
Nhân viên, người này không có tiền, đừng để cậu ta giơ tay nữa."
Hội trường đấu giá không lớn lắm, người tham dự đều là những người có sở thích sưu tầm và một số người giàu có của thành phố Quảng, họ đều quen biết nhau.
Lúc này, họ đều tò mò và rất khó hiểu về hành