Tần Chí Quốc tiến lên véo tại Tần Minh, mắng to đầy bi phẫn: “Thằng nhãi này, có phải con làm gì trái pháp luật không? Ba thấy chiếc xe này trên tivi rồi, là loại xe chuyên dụng của đại gia siêu giàu có, gọi là Rolls Royce, đúng không? Tượng hình người có cánh màu vàng gắn ở mũi xe, cực kỳ đắt.
Sao thằng ranh như con mua được nó? Có phải là làm gì trái pháp luật, kiếm tiền bẩn không?”
Vương Tủ khuyên: “Ba nó à, ông bình tĩnh đi, tôi tin con nó sẽ không làm gì trái pháp luật đầu.
Tần Minh bị véo đau, vội nói: “Ba à ba nghe con nói, ba hiểu lầm con rồi.”
Tần Chí Quốc buông tay, khuôn mặt gầy gò, đen đúa đầy nếp nhăn nhuốm dầu mỡ trong nhà máy của ông hiện vẻ chính trực, ông nói: “Được, con nói đi.
Nếu con không đưa ra được một lời giải thích hợp lý thì ba sẽ tự đưa con đến đồn công an.
Nhà họ Trần chúng ta dù không giàu có thì nhất định cũng phải chăm chỉ, thành thật"
Tần Minh dở khóc dở cười, nói: “Con rất thành thật mà.
Đây là xe của sếp con, còn đây là thư ký của sếp, con chỉ là nhân viên thôi.
Vốn dĩ con định thuê taxi đón ba mẹ, sếp nghe nói hôm nay con đi đón ba mẹ thì lập tức đưa chiếc xe không dùng đến cho con mượn.”
Tần Chí Quốc nói: “Cái gì? Xe mới tinh, lại còn đẹp thế này mà sếp của con không cần á? Con lừa ai đấy hả? Ba con khờ chứ có già cả hồ đồ đâu?”
Tần Minh hết nói nổi, ba vẫn bảo thủ quá, càng già càng ngoan cổ, ba cứ rối rắm nguồn gốc của chiếc xe làm gì? Lên xe luôn là được rồi mà?
Tống Dĩnh ở bên cạnh thấy Tần Minh rơi vào tình huống khó xử thì bật cười, cô ta tiến lên nói: “Chú à, Tiểu Tần nói thật đấy ạ.
Dạo này sếp của bọn cháu không đi xe sedan này mà đổi sang đi máy bay trực thăng cơ.
“Hả!” Tần Chí Quốc và Vương Tú nghe vậy thì sợ đến mức run lẩy bẩy, họ lẩm bẩm: “Máy bay trực thăng thế, thế thì lợi hại quá hèn chi vậy.
Tống Dĩnh nói: "Sếp bọn cháu cực kỳ coi trọng Tiểu Tần, cố ý bồi dưỡng cậu ấy thành nhân viên quan trọng, nên là những gì Tiểu Tần nói đều là thật.”
Đến lúc này Tần Chí Quốc mới thở phào nhẹ nhõm: “Thì ra là như vậy.”
Tần Tổ Tổ ở bên cạnh vui vẻ nói: “Ba, ba xem đi, con không lừa ba đúng không? Anh con tìm được một công việc ngon lành, sếp coi trọng anh ấy lắm, nhất định sau này sẽ gặt hải được thành công.”
Tần Chí Quốc mừng ra mặt, ông kích động kéo tay Tần Minh, nói: “Được lắm, con trai ba có tiền đồ.
À...!cô thư ký à, con trai chúng tôi không gây thêm rắc rối gì cho cô chứ? Nó ngốc lắm, lại chẳng biết ăn nói, mong cô thông cảm cho nó nhiều hơn.
Tổng Dĩnh nhìn Tần Minh rồi mỉm cười dịu dàng, nói: "Không đâu ạ, Tiểu Tần làm việc rất nghiêm túc, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành xuất sắc”
Tần Chí Quốc phấn chấn: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.
Tần Minh lại nói: “Đúng rồi, ba, mẹ, gọi cả anh nữa, con dẫn mọi người đi ăn.
Ba, ba biết không? Anh con giỏi lắm, đang làm việc ở công trường đối diện kia kìa.”
Tần Chí Quốc nói: “Ba biết, vừa rồi ba trông thấy anh con rồi, nó đang làm tổng giám đốc đúng không? Nhưng mà nó phải làm việc nên ba không cho nó đến, công việc quan trọng hơn.”
Tần Minh vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Vậy sao a? Thế cũng phải gọi chứ ba? Công việc có quan trọng bằng cả nhà đoàn tụ với nhau không?”
Tần Chí Quốc khăng khăng lôi kéo Tần Minh, nói: “Cái thằng ranh này, làm gì đấy hả? Đoàn tụ sao quan trọng bằng công việc được? Anh con tìm được một công việc tốt như thế đâu có dễ? Một tháng hơn ba mươi nghìn, đúng là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, tuyệt đối không thể phạm sai lầm gì được, lại càng không thể lười biếng, không thể mất việc được.
Tháng trước gặp nhau mỗi ngày rồi, không cần gặp nữa.”
Tần Minh thấy ba mình nổi giận bèn trấn an: “Được rồi, được rồi mà ba, con đưa mọi người đi ăn cơm, nào, để đồ lên xe thôi.”
Nói rồi Tần Minh ném lồng gà vào cốp xe.
Tần Chí Quốc và Vương Tú sợ hết hồn, họ vội vàng tiến lên kéo Tần Minh lại, nói: “Con làm gì đây? Cái thằng ranh này, có hiểu phép tắc không hả Tần Minh? Đây là xe của con à? Là xe của sếp con đấy, làm bẩn xe thì sao bây giờ? Xe có mùi hôi thối thì biết làm sao? Con mất việc thì sao đây hả?”
Tần Tổ Tổ cũng nói: “Đúng đấy anh hai, lúc cả nhà ngồi xe của chú Dương đến, cô Phùng đã trách mắng suốt một đường rồi, chế mùi hôi, còn chế nhà mình làm bẩn xe cô chú.
Anh à, xe của sếp anh đắt tiền hơn, đồ đạc nhà mình bẩn thế này để đó không thích hợp đầu.
Vương Tú cũng trách cứ anh: "Đúng đấy, Tiểu Minh, con không hiểu phép tắc rồi.
Dù thế nào thì đây cũng là xe của sếp con, không thể làm bẩn được.
Nếu không chúng ta đi bộ đến trường con, để đồ đạc trong ký túc xá của con trước đi.
Tần Minh nản thật sự, anh dùng ánh mắt ra hiệu cho Tổng Dĩnh.
Tổng Dĩnh lập tức tiến lên bỏ lồng gà bẩn