Dương Uy dừng xe, khi đến nơi thì vừa hay nhìn thấy Tần Minh đang tranh cãi với Lý Mộng.
Hắn ta lập tức nổi giận, hai người đã chia tay rồi, nhưng ngày nào Tần Minh cũng bám lấy Lý Mộng muốn quay lại, thật sự muốn đến phát điên rồi.
Hôm qua, anh còn đấm hắn ta tại toà nhà Thế Kỷ, cuối cùng, nhân viên của toà nhà Thế Kỷ đã kiểm tra chuông báo cháy, còn hiểu nhầm họ đã kích hoạt chuông nên đuổi họ ra ngoài.
Dương Uy thật sự đuối lý, bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua được dịch vụ tốt, chưa kịp hưởng thụ thì đã bị người ta giẫm nát, cuối cùng còn bị coi là thủ phạm đuổi ra ngoài, đưa vào danh sách đen.
Thời gian gần đây, Dương Uy luôn tặng túi xách, nước hoa, dây chuyền, quần áo v.v..cho Lý Mộng, hôm qua, hắn ta muốn đến toà nhà Thế Kỷ để tận hưởng cuộc sống của giới thượng lưu, sau đó có được Lý Mộng.
Kết quả thì sao?
Nhưng con mẹ nó lại bị Tần Minh phá hỏng, từ khi tán đổ Lý Mộng, hắn ta đã không được ngủ với Lý Mộng lần nào, mà còn lỗ không ít tiền.
Dương Uy bực tức, cho rằng Tần Minh đang giở trò, không tại Tần Minh thì hắn ta phải tiêu nhiều tiền như vậy à, còn không được ngủ với Lý Mộng?
Hôm nay, Dương Uy quyết định mạnh tay, hắn ta chi một khoản tiền lớn tại nhà hàng ba sao Michelin, lát nữa lại mua cho Lý Mộng ít quần áo, tối nay hắn ta sẽ thuê khách sạn, quyết tâm có được Lý Mộng trong tối nay.
Nữ phục vụ kiên nhẫn giải thích, nói: "Chỗ ngồi này, anh ấy ngồi trước rồi ạ, theo quy định của nhà hàng, đây sẽ là chỗ của anh ấy ạ."
Dương Uy nghiến răng nghiến lợi, đặt mông ngồi xuống, nói: "Vị trí này còn chưa có người ngồi, ai ngồi chẳng được? Gọi giám đốc của mấy người ra đây."
Một lúc sau, tên giám đốc chạy đến, anh ta xem xét tình hình thấy khách đang tranh giành chỗ ngồi.
Dương Uy nói: "Anh là giám đốc à? Tôi nói thẳng ra vậy? Hôm nay tôi và bạn gái đến ăn một bữa thịnh soạn.
Chắn chắn chi không ít tiền, đây là đồng hương của tôi, anh nhìn cách ăn mặc của cậu ta cũng biết cậu ta nghèo như thế nào rồi chứ? Hờ hờ, để giày đã mòn vậy rồi mà vẫn đi, quần bò này cũng bạc hết màu rồi, cậu ta trả được tiền á?
Lý Mộng đắc ý vuốt ve chiếc túi LV Dương Uy mua cho cô ta, nói: "Không thể nào, Tiểu Giang Nam là một nhà hàng cao cấp, nếu ngay cả một tên ăn xin cũng có thể đến đây ăn cơm.
Vậy những vị khách khác sẽ nghĩ thế nào? Đẳng cấp đã bị hạ thấp rồi."
Tần Minh hừ lạnh: "Tôi có tiền để trả, chỗ ngồi này tôi ngồi trước.
Giám đốc, anh phân xử đi."
Giám đốc thấy hai bên thực sự có sự khác biệt lớn, tóc Tần Minh khá dài, nhưng không cắt tỉa, đây cũng là vì Tần Minh lười không đi cắt.
Tối hôm qua còn say rượu, hôm nay phải vội vàng về trường để làm bài tập, tóc tại bù xù, quần áo cũng không kịp thay.
Nhìn giống như tên nhóc làm thuê ở trong công xưởng, có chút giản dị.
Dương Uy mặc quần áo Versace, đi giày Armani, đeo đồng hồ vàng, trên bàn còn để chiếc chìa khóa xe Audi.
Lý Mộng cũng mặc toàn đồ hiệu, túi LV, điện thoại iPhone, còn đeo vòng ngọc cao cấp, trẻ trung xinh đẹp.
Con người đều thích hư vinh, cũng thích nhìn mặt bắt hình dong.
Trong mắt tên giám đốc, tình hình kinh doanh của nhà hàng càng tốt thì tiền hoa hồng của anh ta càng nhiều, vừa nhìn đã biết Tần Minh không chi được bao nhiêu tiền, còn Dương Uy nhất định sẽ gọi những món ăn đắt tiền để phô trương sự giàu có của mình.
Tên giám đốc nói: "Được rồi, vị trí này dành cho anh và cô này đi."
Nói xong, Lý Mộng giống như vừa đánh thắng trận, thách thức nhìn Tần Minh.
Dương Uy càng đắc ý, giễu cợt nói: "Đã hiểu gì chưa? Tần Minh, có tiền thì là ông trời, cậu cho rằng đây là thị trấn Bạch Thủy à? Đây là thành phố Quảng, không có tiền thì cút sang một bên."
Tần Minh cũng tức giận, nói: "Dựa vào cái gì chứ? Rõ ràng là tôi đến trước.
Bọn họ là khách, tôi không phải là khách à?"
Giám đốc lười không muốn giải thích, nói với Tần Minh: "Thưa anh, nếu như anh vẫn muốn ăn ở đây thì bây giờ anh có thể xếp hàng lấy số."
“Này, các người ồn ào quá đấy.” Lúc này, vì bàn bên này cãi nhau, làm cho những người khách ngồi bàn bên cạnh bất mãn, nói: “Chẳng qua chỉ là một chỗ ngồi mà thôi, có gì phải cãi nhau? Này tên nhóc, đây là nhà hàng cao cấp.
Cậu không có tiền, đương nhiên giám đốc sẽ không để ý đến cậu rồi, ở đây