Cô cúi đầu ủ ê, nói: “Xin lỗi, Tần Minh, do em quá vô dụng.
Anh nói: “Cô bé ngốc, mấy chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi người thường có thể tiếp xúc, em làm rất tốt rồi.
Nhiếp Hải Đường nói một cách nghiêm túc “Anh yên tâm, em sẽ giữ bí mật.
Bình trường trước mặt người khác em coi anh như Triệu Chính Ngôn, lúc không có ai mới gọi tên anh
Tần Minh mỉm cười, nói: “A, tối thoại đi.
" nay tắt điện
Tắt điện thoại di động đi thì chẳng phải là không liên hệ với bạn học sao? Tối nay dù hai người họ làm gì cùng sẽ không bị quấy rây.
Nhiếp Hải Đường ngượng ngùng tắt điện thoại di động, tối nay cô muốn trao cơ thể và lần đầu tiên cho Tần Minh.
Cô hạ quyết tâm phải giữ chặt trái tim anh thừa dịp anh tiết lộ thân phận cho mình trước chứ không phải cho Mộc Tiêu Kiều.
Tân Minh đang định chuyển di động sang chế độ im lặng thì bỗng nghe được tiếng gõ cửa dồn dập.
Tấn Minh nhưởng mày, anh đã tiêu mấy trăm nghìn để bao hết khách sạn này rồi, ngoài cửa còn treo biển không tiếp khách mà sao vẫn có người đến gõ cửa thế?
Anh đi ra ngoài, định đuổi đối phương đi.
Thế nhưng lúc mở cửa anh lại nghệt ra, đây chẳng phải là Lâm Vũ Nhu hay sao?
Sao cô ta lại chỉ có một mình? Hơn nữa cô ta có vẻ hoảng loạn, quần áo có nhiều