Tần Minh đi mua nước, nghĩ đến cô Bạch bèn tiện đường qua nhà thuốc mua thêm ít đồ tẩm bổ làm quả gặp mặt nên hơi mất thời gian.
Vậy mà mới về đã thấy Châu Vận gọi bạn trai cô ta đến bắt nạt mẹ con Bạch Ngọc Thuần.
Xe đẩy khoai lang hỏng, cô Bạch nhặt khoai dưới đất ăn hùng hục mà còn phải giả vờ cười.
Bạch Ngọc Thuần bị giật tóc khóc trong đau khổ.
Tần Minh sôi máu nóng chạy thẳng đến đập đầu Châu Vận ngã phịch xuống đất vỡ đầu chảy máu.
Phịch! Châu Vận chỉ thấy hoa mắt chóng mặt, lỗ mũi chảy máu nhầy nhụa khắp mặt.
Váng đầu không đứng lên được, mà cũng không kêu đau được.
Vương Đại Long giật thót: "Định mệnh mày là thằng nào? Biết tao là ai không?"
Nữ sinh mặt mụn nói: "Nó là bạn trai của con đĩ này đấy anh Long, mới nãy nó giẫm chân lên tay chị Vận đó"
"Thằng quê mùa ở đâu ra? Thích chết à?"
Tên đàn ông giật tóc Bạch Ngọc Thuần đấm Tần Minh.
Tần Minh cười khẩy, anh rất cừ trong chuyện đánh đấm, cái tên đầu gấu trước mặt dù cũng rất trẻ nhưng rõ ràng còn non, không khoẻ, chỉ là thằng đệ chạy vặt thôi.
Tần Minh ngang nhiên đấm đấu đấm với cậu ta.
Bụp! Hai nắm đấm đánh vào nhau không biết ai cứng tay hơn ai vì phản lực như nhau, cả hai cùng bị đau.
Nhưng bắp tay Tần Minh khoẻ hơn, anh không sợ đau hơn.
Còn đối phương hét toáng lên lùi lại, tay phải hơn run.
Nhân khi cậu ta sơ sảy, Tần Minh bước lại gần đạp một phát.
Tên đó ngã phịch xuống đất, lộn nhào vào đống than lửa.
Than lửa nóng hừng hực, chạm vào đã làm một chỗ bị bỏng.
"Á!I Nóng, nóng quá! Các anh em cứu em với"
Nhưng Tần Minh vẫn chưa tha cho cậu ta, anh lôi tóc đập đầu cậu ta vào than lửa thật lực.
Xèo xèo xèo, than lửa chảy nửa mặt cậu ta xì khói xèo xèo.
Thằng đệ co quắp kêu la: "Á á! Anh Long ơi cứu em với, cứu em với"
Chưa dừng lại ở đó, Tần Minh còn giật tóc thằng đệ lên và đập mạnh xuống đất, đập đến khi ngất mới thôi.
Tần Minh xử lý xong phủi tay, nhận thấy mọi người xung quanh đứng hình nhìn anh như gặp ma.
Tần Minh hơi bị tàn nhẫn quá mức, họ chưa gặp trường hợp này bao giờ, bỗng chốc chưa định hình được.
Tần Minh bỗng nhiên cười nhã nhặn: "Ha ha, đừng căng thẳng, sau lớp mười hai không còn đánh nhau nữa, tự nhiên đánh hăng quá làm tao cũng giật mình.
Đợi tý nữa chặt tay chặt chân bọn mày thôi chứ không làm bỏng mặt bọn mày đâu"
"Ực.
.
"
Không biết ai nuốt ực nước bọt vì sợ.
Ba nữ sinh cùng trọ với Bạch Ngọc Thuần nhũn chân kinh hãi, một thằng đệ nhát cáy của Vương Đại Long quay xe bỏ chạy luôn.
Nhưng mới chạy được có đoạn mà không hiểu đánh tay lái kiểu gì để lao thẳng vào cột chữa cháy bên đường, làm bật cả túi hơi.
Do có vụ tai nạn đó nên người đi đường vây xem, khu vực xe đẩy tập trung đông của Tần Minh lại không ai nhòm ngó.
Tần Minh biết đó là do A Long xử lý hộ anh, đừng hòng ai trốn thoát.
Ba thằng còn lại säm mặt, nhất là Vương Đại Long.
Tần Minh túm tóc Châu Vận, Châu Vận ngửa cái mặt be bét máu như con cá chết.
Tần Minh cầm điện thoại quay lại: "Cô còn dám gây sự với Thuần Thuần tôi sẽ tung video này, ưng không?"
Mũi đau, Châu Vận giơ tay cầu cúi bạn trai: "Cứu em, cứu em Đại Long"
Tần Minh cười: "Mà thôi.
Bạn trai cô đi xe gì? Toyota Corolla Nhật Bản? Con xe vừa nãy là xe cũ mà, nhìn là biết chẳng ra sao? Mà cô thành ra thế này mà nó vẫn làm ngơ, trông là biết có yêu gì đâu.
Nó có giỏi đã kiếm con nào xinh hơn, ngực to hơn, nào lại đi thích cái thứ ngực phẳng như cô? Nó cứu cô? Ăn học bao nhiêu năm bốc cứt cả rồi à?"
Vương Đại Long sầm sì mặt mũi, câu nói của Tần Minh như bàn tay vả bôm bốp vào mặt anh ta.
Bộ dạng Tần Minh phải gọi là nghèo của nghèo, tầm thường vô cùng, cậu ta dựa vào đâu mà mạnh mồm? Bạch Ngọc Thuần lùi về Tần Minh, nước mắt đã ướt đẫm áo.
Cô rất giận tại sao mình không