"Tinh ca, sao tôi thấy gần đây cậu hơi kỳ quái nhỉ?"
Hàn Dã híp mắt, đánh giá Tống Dữ Tinh vừa mới trở về.
Tinh ca thật sự có bí mật nhỏ, lần trước không biết đi ra ngoài làm gì, đêm còn không về ngủ, mấy ngày nay còn thường xuyên nhắn tin cho ai đó, trước kia cũng không thấy cậu nói chuyện trên mạng bao giờ.
Có lần Hàn Dã thừa dịp Tống Dữ Tinh nhắn tin không chú ý, len lén liếc nhìn điện thoại của cậu, lại phát hiện avatar của cậu màu hồng nhạt, cậu còn gửi cho người ta một cái sticker chú mèo con đáng yêu, hơn nữa, cậu đang dùng acc clone Wechat!
Tuyệt đối là có vấn đề, đây mà là Tinh ca tự do buông thả của cậu sao? Không phải là bị cái gì nhập vào người chứ?
Ngoại hình của Tinh ca còn hơi lạ nữa, không giống trước kia...!Ừm, cũng không biết khác ở chỗ nào.
Hàn Dã híp mắt lần nữa như thám tử lừng danh Conan, giọng điệu chắc chắn: "Tinh ca, cậu có người yêu!"
"Cái gì? Tinh Tinh có người yêu?!" Chu Thắng đang gập bụng trên giường lập tức nhô đầu ra, đang vận động cũng không thể ngăn cản anh hóng hớt.
Cùng lúc đó, Lâm Đình đang phơi quần áo ngoài ban công chợt dừng tay, tròng mắt tĩnh lặng hơi gợn sóng, hắn trầm mặc nghe ngóng động tĩnh trong phòng.
"Không có." Tống Dữ Tinh chối bỏ, bất đắc dĩ nói: "Hai người là con trai mà sao còn hóng chuyện hơn cả bác gái hàng xóm thế."
Nghe lời này, Lâm Đình Hiên tiếp tục phơi quần áo như không có chuyện gì xảy ra.
Cũng không còn sớm, Tống Dữ Tinh mặc kệ họ, chuẩn bị đi tắm.
Đúng lúc này, Lâm Đình Hiên đi vào, cậu thuận miệng hỏi, "Đàn anh, vừa tắm xong à?"
Lâm Đình Hiên ừ một tiếng.
Đàn anh đẹp trai đúng là lạnh lùng mà.
Tống Dữ Tinh âm thầm mắng một câu trong lòng rồi cũng duy trì tư thái lạnh lùng như vậy, đi vào phòng tắm.
Tắm được một nửa, cậu phát hiện mình không mang theo quần áo mới, chỉ có thể gân giọng gào lên nhờ giúp đỡ: "Hàn Dã, lấy hộ tôi bộ quần áo trên giường với!"
Hàn Dã cợt nhả: "Gọi tôi là ba đi!"
Tống Dữ Tinh: "Gọi cậu là đại gia, mau lên!"
"Bé cưng không nghe lời gì cả, cậu trần truồng ra ngoài đi." Mặc dù nói vậy, Hàn Dã vẫn chậm rãi đi lấy quần áo, lúc cậu chuẩn bị chạy vào phòng tắm, Lâm Đình Hiên đột nhiên tiến lên cầm lấy bộ quần áo, nói: "Để tôi làm cho." Dừng một chút, hắn lại bổ sung, "Tiện đường."
"Được rồi, cảm ơn Hiên ca!" Hàn Dã không nghi ngờ hắn.
Lâm Đình Hiên ừ một tiếng, xoay người đi ra, phòng tắm ở ngay bên cạnh ban công, hắn gõ cửa một cái.
Người bên trong lập tức mở ra một khe hở, hơi nước lôi cuốn và mùi sữa tắm thoang thoảng bay vào mũi hắn, "Đồ con rùa kia cậu bảo ai gọi cậu là ba hả!"
Lâm Đình Hiên chưa kịp phản ứng liền bị Tống Dữ Tinh đạp cho một cái.
Tống Dữ Tinh nhìn đàn anh mặt lạnh đứng ngoài cửa, hơi lúng túng, "Xin lỗi đàn anh, tôi tưởng là Hàn Dã."
"Không sao, quần áo đây."
"Cảm ơn đàn anh." Tống Dữ Tinh nhận quần áo rồi vội vàng đóng cửa lại.
Xấu hổ đến mức ngón chân cũng bấm chặt xuống sàn nhà.
Lâm Đình Hiên đứng tại chỗ, nắm tay hơi cuộn lại, gương mặt tuấn tú thoáng qua vẻ mất tự nhiên.
Vừa rồi qua khe cửa, hắn vô tình nhìn thấy bả vai trắng nõn và xương quai xanh của người kia.
Hắn cúi đầu nhìn bắp chân mới ăn một đá của mình, chân đối phương ướt, nên ống quần hắn cũng ướt một mảng nhỏ.
-
Sau khi tắm xong, đã 11 giờ, Tống Dữ Tinh nằm trên giường thuần thục đăng nhập acc clone Wechat, mở khung chat của Lục Tứ, soạn hai tin nhắn.
[Anh, ngủ ngon.]
[Mèo nhỏ đắp chăn.GIF]
Không đến hai giây, đối phương trả lời, chỉ có hai chữ: [Ngủ ngon.]
Tống Dữ Tinh trầm mặc giây lát, tên chó Lục này thay đổi rồi.
Trước kia hắn không trả lời tin nhắn, mấy lần hiếm có thì toàn "Ừ".
Lần này hắn nhắn lại hẳn hai chữ, tiến bộ cực kì lớn rồi.
Tống Dữ Tinh bĩu môi một cái, không trả lời tin nhắn nữa, lại mở game ra chơi.
11 giờ vẫn còn sớm, cậu chưa ngủ được.
_
Ngày hôm sau, Tống Dữ Tinh đến phòng học liền thấy Lưu Phi mặt sưng vù ngồi đằng sau, Lưu Phi cũng nhìn thấy cậu, cậu cười cười, sắc mặt Lưu Phi thoáng chốc trở nên cực kì khó coi nhưng không làm gì mà dời mắt đi như không có chuyện gì xảy ra.
Chắc là tối qua bị Lục Tứ dọa sợ.
Tống Dữ Tinh cảm thấy không thú vị, bĩu bĩu môi, tìm một góc khuất ngồi xuống.
Buổi trưa, mới vừa tan học, cậu bất ngờ nhận được tin nhắn của Lục Tứ.
Lu: [Tôi ở cửa nam trường em.]
Vịt con Tiểu Tinh: [A?]
Lu: [Ra đi, đưa em đi ăn cơm.]
Nhắn tin xong, Lục Tứ lười biếng dựa vào ghế lái, ghé mắt nhìn ra mấy sinh viên đi lại bên ngoài, trong đầu nghĩ Tống Dữ Tinh chắc đã sớm đoán được ý hắn rồi, còn giả vờ không biết.
Bên kia, Tống Dữ Tinh cảm thấy lạ lùng, không biết có phải Lục Tứ uống nhầm thuốc hay không.
Tối qua hắn nói hôm nay dẫn cậu đi ăn cơm, nhưng cậu cũng không coi là thật, đã quên lâu rồi.
"Tinh Tinh, đi ăn cơm chung không, nghe nói nhà hàng lẩu Oden XX rất ngon."
Tống Dữ Tinh cười một tiếng với bạn nữ kia, uyển chuyển từ chối, "Không được, hôm nay tôi có hẹn rồi, chúng ta hẹn hồm khác nhé?"
"Cũng được! Quyết định rồi nhé, không được đổi ý đâu!" Nữ sinh vui vẻ rời đi, có thể hẹn Tinh Tinh ăn cơm là rất tuyệt rồi!
Tống Dữ Tinh chậm rãi nhét bài thi văn vào balo rồi mới đứng dậy ra khỏi phòng học.
Hôm nay Lục Tứ lái một chiếc Mercedez màu đen, chiếc xe ngầu lòi rất thu hút sự chú ý của đám sinh viên đi ngang qua, có người còn lấy điện thoại ra chụp lại,