Thiều Hoa Vì Quân Gả

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ÓcCá

Tiết Vân Đào mặc kệ chuyện của hậu viện, theo phương diện khác mà nói thì rất thuận tiện cho Tiết Thần, ít nhất nàng có thể tùy ý an bài một số việc.

Viện của Từ Tố Nga ở phía Tây Khóa viện, bên cạnh Điền di nương, đó là chỗ Lô Thị cho xây dựng thành nơi ở của thiếp thất được Tiết Vân Đào nạp vào phủ, tiếc là đối với việc này Tiết Vân Đào không phải rất chủ động, bản thân ông chỉ có hứng thú với học thuật, nữ nhân đối với ông mà nói có cũng được không có cũng không sao, điều khó được chính là ông không ham mê nữ sắc, vì thế nhiều năm qua, cũng chỉ có mỗi chính thê Lô Thị, một Điền di nương và một Từ Tố Nga.

Tiết Thần để Điền di nương giữ sổ sách trong viện của hai người họ, tất cả chi phí ăn mặc đều do Điền di nương trông coi, mặc dù Tiết Thần biết, thủ đoạn của Điền di nương và Từ Tố Nga rất khác nhau, tuy nàng cho Điền di nương loại quyền lợi này, đến cuối cùng bà ấy cũng sẽ bị Từ Tố Nga thu thập, nhưng nàng chính là không muốn dễ dàng cho Từ Tố Nga bất cứ lợi ích gì, muốn để bà ta biết, cảm giác phải tự tay tranh giành tất cả mọi thứ là như thế nào.

Sắp xếp xong Từ Tố Nga, Tiết Thần tự chọn tám nha hoàn ở viện mình, thăng làm nhị đẳng, chia mỗi nhóm bốn người đưa đến sân của Tiết Uyển và Tiết Lôi, hai người lo việc trong phòng, hầu hạ bên mình, hai người lo việc hầu hạ ở ngoài, lại thêm hai bà tử làm việc nặng, Tiết Lôi là bé trai, cho nên trong viện có thêm hai gã sai vặt, bởi vì sau này mỗi ngày hắn phải đi học ở Đông phủ, vì thế Tiết Thần còn cố ý chuẩn bị một chiếc xe ngựa nhỏ, dành riêng cho việc đưa đón hắn đi học.

Tiết Lôi là bé trai, bởi vậy một mình hắn ở góc đông nam tại Đông Khóa viện, viện tử gọi là Cần Miễn Cư, còn Tiết Uyển thì ở góc tây nam Đông Khóa viện, cách không xa Thanh Tước Cư của Tiết Thần, bởi vì trong viện nàng ta trồng rất nhiều hoa hải
đường, cho nên tên viện gọi là Hải Đường Uyển. Tiết Uyển chưa hề ở qua một nơi tốt như vậy, cũng tương đối hài lòng với nha hoàn phục vụ mà Tiết Thần phái tới, trong lòng cơ hồ cảm thấy kỳ thật tỷ tỷ Tiết Thần đối với nàng cũng không tệ lắm.

Trên thực tế, quả thật Tiết Thần không tính khắt khe đôi tỷ đệ ở phương diện này, bởi vì cho dù nói thế nào, bọn họ đều là hài tử của Tiết Vân Đào, con cháu của Tiết gia, bọn họ có quyền hưởng thụ sự cung cấp của Tiết gia, bên trong bao gồm mỗi người có một viện riêng, ít nhất là sáu người hầu hạ, xe ngựa để đi lại, áo cơm không lo. Chỉ cần sau này bọn họ chịu an phận thủ thường một chút, Tiết Thần nghĩ rằng nhất định có thể đối xử bình đẳng với họ.

Sáng sớm hôm sau, Tiết Thần ăn mặc chỉnh tề, tự mình đi Cần Miễn Cư gọi Tiết Lôi, sau khi dùng chung điểm tâm, thì mang hắn đến Đông phủ. Trên xe, Tiết Lôi hơi khẩn trương, không ngừng cắn môi và xoa tay, hai thói quen chợ búa này khiến Tiết Thần xem không thuận mắt, nhưng cũng không nói gì, về việc thói quen, tự nhiên sẽ có ma ma quản giáo và tiên sinh dạy hắn, thực tế không cần nàng phải nói.

Người gác cổng Đông phủ nhìn thấy xe ngựa của Tiết Thần, lập tức bước xuống bậc thang tiếp đón, trợ giúp xa phu dừng xe ngựa lại, khi Khâm Phượng và Chẩm Uyên nhảy xuống đỡ Tiết Thần và Tiết Lôi xuống dưới, thì đi đến hành lễ với Tiết Thần, tuy trong lòng tò mò, nhưng chỉ dám thoáng liếc nhìn Tiết Lôi đang căng thẳng.

Có bà tử tới dẫn đường, Tiết Thần đi đằng trước, Tiết Lôi theo phía sau, Tiết Thần mắt nhìn thẳng đi trong khu vườn thanh nhã vắng vẻ, nói khẽ với Tiết Lôi ở sau lưng:

"Một lát sẽ đi bái kiến lão phu nhân, không cần khẩn trương, quy củ hành lễ xong ta liền dẫn ngươi đi Thủy Yên Phường gặp tiên sinh."

Tiết Lôi gật


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện