*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ÓcCá
Sau khi Hàn Ngọc nghe xong lời nói của Tiết Thần, thì hiểu rõ, gật đầu nói:
"À, hóa ra là như vậy." Sau đó lại nhìn Tiết Nhu đang ngồi nói chuyện với Tiết Uyển ở bên ngoài, hỏi Tiết Thần: "Thứ muội kia của ngươi thế nào? Ta nghe nói nương nàng không an phận, có dã tâm rất lớn."
Tiết Thần từ chối cho ý kiến, mỉm cười nói:
"Một di nương mà thôi."
Hàn Ngọc còn muốn hỏi thêm lại bị Tiết Tú ngăn trở, nói: "Ôi kìa, ta nói một tiểu cô nương như ngươi, sao cứ giống như bà tám nhỏ, nhiều câu hỏi đến nỗi không trả lời hết được vậy?"
Lời này đã thành công khiến Hàn Ngọc dời đi ánh mắt, nhìn chằm chằm Tiết Tú nói:
"Gọi ta là bà tám, được, vậy ta cũng hỏi Tú tỷ tỷ, năm nay ngươi cũng mười ba, bá mẫu Triệu gia có từng thay ngươi định xuống nhà nào chưa nha?"
Tiết Tú ra vẻ muốn đến gõ đầu Hàn Ngọc, Hàn Ngọc trốn đến sau lưng Tiết Thần, thò đầu le lưỡi với