“Rời khỏi Tô gia, tới nơi ngươi muốn tới, làm chuyện ngươi muốn làm.
Chuyện mà mấy năm qua không ai cho phép nó xảy ra, lão gia tử của Tô gia của ta lại đồng ý phá lệ cho ngươi.” Tô Xương Hà lắc đầu liên tục: “Đặt cược phong phú như vậy, có đôi lúc ta cũng thấy ghen tị với ngươi, tuy xuất phát từ cùng một lò luyện nhưng lão gia tử lại quá thiên vị ngươi.”“Nếu ta cự tuyệt thì sao?” Tô Mộ Vũ hỏi.“Lão gia tử vớt ngươi từ dưới sông lên, nuôi nấng ngươi bao nhiêu năm, ngươi đi theo đại gia trưởng được mấy năm? Tình cảm giữa ngươi và đại gia trưởng có sâu như với Tô gia không?” Tô Xương Hà hỏi ngược lại.“Đúng là tình cảm của ta với Tô gia sâu đậm hơn với đại gia trưởng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng bây giờ ta là Khôi, chỉ có thể chịu trách nhiệm về đại gia trưởng.” Tô Mộ Vũ khẽ lắc đầu: “Xin lỗi.”“Không sai không sai, đúng là như vậy, ta đã nói mấy lời tương tự cho lão gia tử rồi, ta đã đoán chắc chắn ngươi sẽ nói vậy mà.” Tô Xương Hà nhún vai, cổ tay lật nhẹ, đã cầm con dao của mình: “Sau đó lão gia tử nói, nếu đã thế, giết hắn đi.”Tô Mộ Vũ nắm chặt lấy dù giấy: “Lão gia tử định mưu phản đoạt chức đại gia trưởng hay sao?”“Không phải lão gia tử muốn mà Tạ gia cũng muốn, Mộ gia cũng muốn, dù sao chức vị này có thể do cường giả lên làm! Nói cho cùng thì tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ ngươi, rất nhiều thế hệ trước, Khôi luôn là người trực tiếp tiếp nhận chức vụ đại gia trưởng Ám Hà đời tiếp theo, nhưng lần này Khôi lại là ngươi.
Ngươi là ai? Ngươi là Tô Mộ Vũ, cũng giống như Tô Xương Hà ta, xuất thân của chúng ta đều là kẻ vô danh.” Tô Xương Hà cười lạnh nói: “Xuất thân là kẻ vô danh thì không có tư cách chỉ huy toàn bộ Ám Hà.”“Ta cũng không muốn lên chức vị đó.
Đợi đại gia trưởng dưỡng thương xong, ta sẽ nói chuyện với ông ấy, để ông ấy lựa chọn người nối nghiệp thích hợp lên đảm nhiệm vị trí Khôi.” Tô Mộ Vũ trả lời.“Có lúc ngươi mạnh đến đáng sợ, có lúc ngươi lại ngây thơ tới đáng yêu.” Tô Xương Hà khẽ cúi người, lắc đầu: “Nếu không phải võ công của ngươi cao, chắc ngươi đã chết mấy trăm lần rồi.”“Lễu không phẻ noăm xưa hắn mạnh toái đoáng sợ, loại nguây thuơ đuến đoáng êu, ngươi đõa chẳng thành Tô Xương Hà.” Tô Triết cầm phật trượng đi tới, đứng bên cạnh Tô Xương Hà.“Thúc.” Tô Mộ Vũ cung kính cúi đầu.“Tiểu Mộ Vũ, đoánh nhoau thì tương đương với Tiểu Xương Hà, nhưng tính thêm cả ta nữa, ngươi thấy xao?” Tô Triết vung vẩy phật trượng, vòng vàng trên trượng phát ra tiếng va chạm thanh thúy.“Nếu Triết thúc và Xương Hà liên thủ, đương nhiên ta không phải đối thủ, nhưng chuyện gì cũng phải thử một lần.” Tô Mộ Vũ khẽ cúi người, sát khí từ từ ngưng tụ.
Ba người bọn họ từng kề vai chiến đấu, cùng đối phó với đại quân Ma giáo xâm lấn, hiểu rất rõ về thực lực của nhau.
Bất cứ ai trong ba người mà đối phó với hai người còn lại, vậy thì chỉ có cách tử chiến.“Cái câu cứng đầu như lừa chắc là chỉ ngươi.” Tô Xương Hà tung người nhảy tới trước mặt Tô Mộ Vũ, Tô Mộ Vũ nghiêng người né tránh, dao găm trong tay Tô Xương Hà trực tiếp bắn ra lướt qua mặt nạ ác quỷ của Tô Mộ Vũ, đâm thẳng về phía tượng Lữ tổ trong đại điện.Con mắt của của tượng Lữ Tổ đột nhiên chuyển động một cái, con dao cắm thẳng vào giữa lông mày của bức tượng, tiếp đó toàn bộ bức tượng Lữ tổ nổ tung, một tiếng hét thảm vang lên sau bức tượng thần, tiếp đó một cái bóng trắng hiện lên, xuyên thủng nóc nhà lao ra ngoài.Tô Xương Hà ngẩng đầu lên, thấy một ông lão tóc trắng đang đứng trên nóc nhà, cười lạnh nói: “Mộ gia Mộ Trập, nấp trong đó nghe lén có sướng không?”Mộ Trập điểm mấy đại huyệt trước ngực cho ngừng chảy máu rồi cười lạnh nói: “Tô gia định mưu phản!”“Chẳng lẽ Mộ gia không định, Tạ gia không định?” Tô Xương Hà giơ ngón tay chỉ vào đại điện, con dao găm lập tức bay về