Anh chàng kia hiển nhiên vì mình ở bên ngoài... Cùng tìm kiếm lý do phản bội, chỉ có điều, anh thật xin lỗi người đang trước rồi, cũng không thoải mái buông tha cô gái trước mặt, chỉ trích cô, hiển nhiên rất không có phong phạm đàn ông!
Đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.
Cần gì tổn thương người như vậy?
Ninh Mông ngẩng đầu, rốt cuộc chịu nhìn người đàn ông phía trước một cái, giật giật môi, Tần Thánh vẫn cho là cô sẽ mắng chửi, nhưng là, ai ngờ cô nói một câu: "Chúng ta vốn không có tiền."
Sau khi nói xong, cô hình như kịp phản ứng những chữ này, thật ra cũng không có tác dụng đâu, liền mấp máy môi, nói tiếp: "Thật ra thì en hiểu ý của anh."
Chàng trai kia gật đầu, sau đó như là nghĩ đến cái gì, tiếp tục nói: "Mông Mông, chuyện em từ hôn anh, em định hướng về phía ba mẹ em nói làm sao?"
Tâm Ninh Mông, thoáng cái lạnh xuống, cô mấp máy môi, một hồi lâu mới lên tiếng: "Em sẽ không nới với ba mẹ chuyện của anh và cô ấy."
Chàng trai kia thở phào nhẹ nhỏm, mặt mày cô gái bên cạnh đều cười lên, hai người lôi kéo tay, hình như căn bản không đem Ninh Mông đặt ở đáy mắt, hướng về phía Ninh Mông không biết liêm sỉ nói lời từ biệt, liền rời đi, hơn nữa còn không có tính tiền, để lại cho Ninh Mông đứng ở nơi đó.
Ninh Mông từ túi móc
tiền ra, thanh toán, sau đó mới lặng yên rũ vai, đi ra khỏi quán bar.
Tần Thánh một mình ngồi ở chỗ đó, nhìn một màn kinh ngạc như vậy, có chút tự giễu cười cười, vốn là muốn giúp cô, nhưng là bây giờ nhớ tới, cũng không cần rồi, dù sao cô gái kia, là loại tính tình mềm yếu, bị người khi dễ cũng là phải!
Huống chi, cũng không liên quan đến anh.
Tần Thánh ngồi ở chỗ đó, đưa rượu uống một hơi cạn sạch, lúc này mới giẫm chận tại chỗ đi ra ngoài.
Ra khỏi cửa quán rượu, anh lại phát hiện cô bé tên là Ninh Mông kia cũng không rời đi, ngược lại đứng ở dưới đèn đường, không biết phát ngốc cái gì.
Tần Thánh nhìn ra ngoài một hồi, lúc này mới đi vào xe của mình, lái xe, xẹt qua bên cạnh cô, chạy được một chút, Tần Thánh cũng không biết mình rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ngược lại đem xe lui trở lại, dừng ở trước mặt Cây Chanh (Nịnh Mông, phát âm tương tự Ninh Mông).
Tần Thánh để cửa sổ xe xuống, hơi khinh bạc cười cười, thuận miệng hỏi một câu: "Mỹ nữ, có muốn đi nhờ xe hay không?"