Ngụy Niên đưa tay lên xoa đầu của A Thành, khẽ gật đầu rồi nói:
"Bao lâu tôi cũng có thể đợi cậu, đợi đến khi nào cậu nói cậu ghét tôi, lúc đó tôi sẽ tự giác buông tay cậu để cậu được tự do!"
"Ừm!"
Nhược Hy ngồi ngắm hai người họ được một lúc thì đột nhiên cô bắt đầu cảm thấy chóng mặt, hoa mắt rồi ngất xỉu trước cửa phòng của A Thành.
Ngụy Niên và cả A Thành đều nghe thấy tiếng " Rầm " trước cửa nên Ngụy Niên đã tức tốc chạy ra ngoài xem thử thì bất ngờ thấy cô ngất xỉu trước cửa phòng, cậu nhanh chóng chạy đi gọi bác sĩ để khám cho cô.
Bác sĩ vừa đến, Ngụy Niên đã nhanh chóng chạy vào phòng của Duật Hành rồi báo với anh:
"Anh hai, chị dâu ngất rồi, đang được các bác sĩ cấp cứu ở bên trong!"
Duật Hành giật mình, cố gắng ngồi dậy rồi đi theo Ngụy Niên đến phòng cấp cứu.
Đèn cấp cứu vừa tắt, anh không ngại bản thân đang bị thương đã chạy đến hỏi bác sĩ:
"Bác sĩ, vợ tôi sao rồi? Sao đột nhiên lại bị ngất?"
Bác sĩ đưa cho anh tờ giấy xét nghiệm, ông khẽ nâng gọng kính lên rồi bảo anh tình hình sức khỏe của cô:
"Cố thiếu phu nhân bị suy nhược cơ thể chắc là do bữa tối cô ấy đã không ăn gì, lại còn làm việc quá sức nên bây giờ cơ thể của cô ấy rất yếu! Còn nữa, chúc mừng Cố thiếu, phu nhân đã có thai được 3 tuần rồi, ngài nên dặn dò phu nhân ăn uống cho điều độ để tránh ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng!"
Duật Hành gật đầu cảm ơn bác sĩ, sau đó bác sĩ lại tiếp lời:
"Để tôi cho gọi y tá đưa phu nhân vào phòng VIP bên cạnh ngài!"
"Không cần đâu, đưa cô ấy vào phòng tôi là được rồi!"
Bác sĩ gật đầu làm theo lời anh dặn.
Duật Hành cầm tờ giấy xét nghiệm có thai của cô, anh khẽ ngồi bên hàng ghế trước phòng cấp cứu, anh khẽ suy nghĩ thầm:
"3 tuần sao? Vậy là đồng nghĩa với cái đêm đó!"
Ngụy Niên nhớ lại chuyện lúc trưa đưa cô đi ăn, cô ăn rất ít, nhưng món nào chua là cô lại ăn rất nhiều, cậu quay qua bảo anh:
"Anh hai, bây giờ anh tính làm sao? Có dự định tổ