Nhược Hy giật mình, khẽ sờ vào bụng của mình rồi lại ngước lên nhìn anh, mắt chớp chớp hỏi:
"Hả? Em có thai sao?"
Duật Hành cầm tờ giấy xét nghiệm đưa cho cô rồi khẽ nói:
"Ừm, anh đã nhờ Ngụy Niên 7 giờ sáng thông báo cho truyền thông 1 tháng sau anh và em sẽ tổ chức hôn lễ! Em yên tâm anh chỉ bảo Ngụy Niên ghi là vị hôn thê chứ không ghi tên em ra đâu, vì anh biết em còn muốn trả đũa Thiếu Đình và Lam Giai Ninh!"
Nhược Hy đưa tay ra ôm lấy anh, mỉm cười hạnh phúc nói:
"Vậy là em sắp được làm mẹ rồi!"
Duật Hành cũng ôm lại cô, nhưng hình như anh nhớ ra chuyện gì đó, vội buông cô ra khó khăn đi lại giường của mình, vẻ mặt anh cau mày, khó chịu nhìn cô nói:
"Nhưng mà anh vẫn còn đang giận em đấy!"
Nhược Hy nhìn anh khó hiểu, cô khẽ đưa chân chạm xuống đất, nhẹ nhàng đi lại chỗ của anh rồi hỏi:
"-Anh giận em chuyện gì? Em có làm gì sai sao?"
Nhược Hy giơ tay lên định nắm lấy tay anh nhưng anh đã nhanh chóng rụt tay lại, vẻ mặt khó chịu, tức giận nói với cô:
" Có phải vừa rồi em bỏ bữa tối có phải không?"
Cô nghĩ thầm hóa ra là anh giận chuyện này, vẻ mặt của cô chột dạ nhìn anh nói:
"Em có ăn tối mà, sao lại bỏ bữa được chứ?"
Duật Hành nhìn cô cau mày, tức giận mắng cô:
"Đừng có giấu anh, bác sĩ nói có thể là do bữa tối em không ăn lại còn làm việc quá sức nên mới ngất như vừa rồi!"
Nhược Hy mỉm cười, nhích lại gần anh, cô muốn làm anh hết giận bằng cách tiến lại sát môi anh hôn nhẹ một cái, vẻ mặt của cô bắt đầu làm nũng nắm lấy tay anh, bĩu môi nói:
"Chồng, anh đừng giận em mà! Chẳng phải là vì em lo lắng cho anh nên mới không còn tâm trạng nào để ăn sao?"
Duật Hành thấy dáng vẻ làm nũng của cô mặc dù rất đáng yêu nhưng anh vẫn không nguôi giận, giựt nhẹ tay cô ra rồi nói:
"Đừng tưởng nói như thế là anh hết giận, em có biết bữa tối mà bỏ là dễ bị đau dạ dày lắm không?"
Cô mặc kệ vẫn níu lấy tay anh, dựa vào người anh rồi làm nũng:
"Lần sau em sẽ không bỏ bữa tối nữa! Đừng có giận em nữa mà, anh vì bảo bối trong bụng em của em đi!"
Duật Hành thở dài, tay đưa tay khẽ vuốt gương mặt cô, anh ôn nhu nói:
"Được rồi, không giận em! Em ngồi dậy qua bên kia ngủ đi, đã hơn 3 giờ sáng rồi!"
"Giường của anh rộng hơn em nên bây giờ em muốn ngủ với anh, không chịu ngủ một mình đâu!"
Duật Hành hết cách để cô nằm trên giường của mình, anh khẽ bước xuống giường rồi qua