"Lam Nhược Hy, cô nên nhớ nhờ có công ty tôi, cô mới được nổi tiếng như vậy! Cô nghĩ mình là ai mà bẻ gãy tay tôi đến nỗi băng bó, có tin tôi đuổi cô ra khỏi công ty không?"
Đúng là công ty giải trí Vũ Đình giúp đỡ cô rất nhiều khi cô chưa nổi tiếng, nhưng sau khi nghe được những lời nói này của Thiếu Đình, cô cười nửa miệng rồi quay lại nói:
"Anh nghĩ tôi sợ anh đuổi tôi sao? Công ty giải trí của Cố gia do Cố Ngụy Niên quản lý, tôi cũng có thể vào đó để tiếp tục đam mê và sự nghiệp của tôi, cần gì công ty như anh chứ!"
Thấy anh ta im lặng không nói gì, cô bước lại gần anh ta, liếc nhìn Giai Ninh rồi nói:
"Anh cũng đừng quên nhờ tôi mà giới truyền thông và các nhà báo mới biết đến công ty của anh! Ơn của công ty giải trí Vũ Đình đã giúp đỡ tôi, tôi không bao giờ quên, anh cũng không cần phải nhắc lại tôi!"
Nói xong, cô và Như Hạ bước vào trong để chuẩn bị.
Tay của Thiếu Đình nắm chặt lại rồi đánh vào tường thật mạnh, anh ta tức điên người thầm nghĩ:
"Cô cứ chờ đó, Lam Nhược Hy, món nợ này tôi phải đòi lại từ cô!"
Như Hạ vừa nãy sợ rằng Thiếu Đình sẽ xô ngã cô, chị nhìn sang cô rồi khẽ hỏi nhỏ:
"Vừa nãy chị thấy Thiếu Đình giơ tay lên sợ là sẽ đẩy ngã em, cũng may là hắn không làm thế!"
Nhược Hy nhìn sang chị mỉm cười tự tin, cô dừng lại đặt tay lên vai chị rồi nói:
"Chị đừng lo, hắn ta sẽ không dám làm gì em đâu vì ở đây là trụ sở của Duật Hành mà!"
"Nhược Hy tỷ, đến lượt cảnh quay của chị rồi, em đưa chị đến phòng thay đồ!"
Thực tập sinh tên là Vũ Nha vừa mới nhận việc hôm nay, chạy đến nhắc nhở cô đã đến cảnh quay của cô.
Nhược Hy gật đầu quay lại bảo Như Hạ đứng ngoài đây đợi, cô đi theo Vũ Nha, Vũ Nha đưa cô đến nơi nào rất tối, cô bỗng nhiên ý thức được đây không phải phòng thay đồ nên quyết định không đi theo nữa, Nhược Hy đứng lại hỏi Vũ Nha:
"Hình như đây không phải đường đi đến phòng thay đồ, Vũ tiểu thư định đưa tôi đi đâu?"
Vũ Nha quay lại, chạy tới cầm theo con dao định đâm cô nhưng cô đã kịp thời né, Nhược Hy nhanh chóng đưa tay lên nắm lấy tay của Vũ Nha kéo ngược lại rồi tra hỏi:
"Nói cho tôi biết, ai là người đã sai cô làm hại tôi! Và người đó tôi có quen không?"
Vũ Nha khẽ cười lạnh, cô ta gạt tay ra rồi nói:
"Là tôi ghét cô, muốn hại cho cô chết thì tôi mới vừa lòng, ai bảo cô dám làm cho Giai Ninh của tôi bị mất mặt, lại còn bị ức hiếp nữa!"
Nhược Hy nở một nụ cười lạnh lùng, đôi mắt cô căm phẫn nhìn