Mặc dù Lăng gia là gia tộc cổ xưa, nhưng vì có nhiều người, một ngày ba bữa đều ăn riêng, nhà bếp sẽ làm xong đồ ăn trong thời gian quy định, lại do đầy tớ trong mỗi sân đến lấy hộp cơm đã được đậy kín, ngày thường trong lúc ăn cơm, chỉ có Văn Phong Uyển của lão phu nhân là sôi nổi nhất, dù sáng hay tối luôn có người ở đó.
Tục ngữ nói người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa là đói đến phát sợ, hai nha hoàn của Mộc Vãn, một người ở trong nhà lao, một người đang đi ra ngoài, tạm thời bên cạnh cô không có ai để dùng, đành phải tự đến nhà bếp lấy cơm.
Trong phòng bếp có rất nhiều món ăn, Mộc Vãn chọn hai món mình thích đặt vào trong hộp cơm, trên đường gặp mấy nha hoàn ở mấy sân khác, tuy bọn họ quy củ cúi thấp người hành lễ, nhưng vừa xoay người đi đã bắt đầu rỉ tai thì thầm, Mộc Vãn cũng đoán được bọn họ đang nói gì, có lẽ đang chê cười cô không sống tốt, lão phu nhân cũng không chịu đưa nha hoàn sang cho cô.
Lúc trước ở trong bệnh viện, cũng có một số y tá thích nói linh tinh, nói cô còn trẻ đã được lên làm chủ nhiệm là do có gian díu với Viện trưởng, đúng là nơi có nhiều phụ nữ cũng có nhiều chuyện, nếu ai nghiêm túc người đó sẽ thua.
Mộc Vãn vừa mang đồ ăn về đến cửa, đột nhìn thấy một người đứng dưới gốc cây hoa quế bên ngoài cửa lớn sơn màu đỏ.
Người kia có dáng người cao to, mặc trường sam màu đen, khiến cả người toát ra vẻ ngọc thụ lâm phong.
Lúc này, anh đang ngẩng đầu nhìn chằm chằm cây hoa quế này, góc độ nâng cằm lên hoàn mỹ lại lưu loát như được điêu khắc từ một người thợ lành nghề, có mấy cánh hoa rơi xuống trường sam của anh, như một nét bút tô điểm lên trên quyển mực màu đen.
Mộc Vãn không nhịn được than thở, bảo sao chủ nhân của cơ thể này lại điên cuồng si mê anh, Lăng Thận Hành thật sự có vẻ ưu nhã như Phan An, dáng vẻ oai hùng cao ngạo nghiêm nghị.
Anh đứng ở cửa ra vào, Mộc Vãn cũng không thể làm như không thấy, đành phải kiên trì khẽ gọi một tiếng: “Thiếu soái.
”Lăng Thận Hành cũng chỉ vô tình đi ngang qua nơi này, căn bản không để ý đến trên vách đá cạnh cửa có viết mấy chữ Quế Hoa Uyển.
Trong ngoài Lăng phủ trồng đầy cây hoa quế, có điều hai gốc cây ở nơi này lại tươi tốt nhất, anh thường thấy