Đêm đến khi tất cả khách đã rời đi, tân hôn ngọt ngào lãng mạn mà cô mong chờ cũng đã đến.
Chỉ là, sinh ra đã mang số nhọ thì làm cái gì cũng nhọ, bà dì lại gõ cửa tìm đến.
Cơn đau khiến cô nửa đêm lên cơn sốt, Phạm Tuấn bị cả người nóng như hòn than của cô dọa cho sợ vội vàng gọi bác sĩ.
Ngày hôm sau tỉnh lại cô và Tư Lan đã hoán đổi cho nhau.
Tư Lan vẫn như cũ dùng thái độ lạnh nhạt đối với Phạm Tuấn, ban đầu anh có chút hoài nghi, sau đó đêm đến Tư Lan dùng lý do thân thể đang không tốt để chia phòng, thì anh đã biết người này không phải cô.
Chỉ là hiện tại anh lại không nghe thấy được tiếng của cô nữa, cũng không biết cô có ở bên cạnh mình không.
Chuyến đi trăng mật mà hai người đã định sẵn cũng tạm thời bị đình lại, anh không muốn đi cùng một người khác, mà Tư Lan cũng không muốn ở cùng một chỗ thân mật với anh.
Hôm đó Tuyết Lan theo anh đến quân khu, Tư Lan ở nhà nhận được cuộc hẹn của Ba Toàn.
Cho dù biết nếu bây giờ cô đi gặp anh ta sẽ lành ít dữ nhiều, nhưng Ba Toàn cũng không cho cô có quyền thương lượng hay từ chối.
Kết quả để tránh nghi ngờ bọn họ hẹn gặp nhau ở phòng trà của cô.
"Chúng ta không cần làm mất thời gian của nhau, tổ chức biết cô đã phản bội chúng tôi mà đi theo quân Nam Thành.
Tư Lan chắc cô hiểu hơn ai hết kết cục của kẻ phản bội là gì đúng không?"
Giọng Ba Toàn lạnh tanh, lời nói mang theo sát ý khiến người ta có chút rét lạnh.
Tư Lan vẫn điềm tĩnh như thường.
"Chẳng phải các người đã ban lệnh thanh trừ tôi rồi hay sao, cần gì phải đến tận đây để đe doạ."
"Cô biết thì tốt, tổ chức bất kể lúc nào cũng có thể lấy mạng cô.
Hôm nay tôi đến muốn cho cô một cơ hội cuối cùng, nếu cô có thể hoàn thành việc này thì chúng tôi sẽ rút lại lệnh thanh trừ cho phép cô an toàn rời khỏi tổ chức."
Tư Lan khẽ nhíu mày, là nhiệm vụ gì khiến bọn họ đánh đổi lớn như vậy.
"Chuyện gì?"
"Chúng tôi cần cô thám thính nguồn lực của Nam Thành, lấy mạng Phạm Tuấn."
"Tôi có thể giúp các người thám thính nguồn lực nhưng không thể lấy mạng anh ấy."
Cô không thể động vào Phạm Tuấn, nếu không khi Tuyết Lan trở lại cô ấy không những sẽ hận cô mà còn sẽ thập phần đau khổ.
Bọn họ quen biết nhau lâu như vậy còn dùng chung một thân thể, cô không thể làm chuyện tổn thương cô ấy.
Ba Toàn đã đoán được trước câu trả lời này cho nên chẳng có gì phải bất ngờ cả.
Anh không biết Tư Lan là vì muốn dựa vào Phạm Tuấn, để nhận được sự bảo hộ của chính phủ Nam Thành hay là vì thật sự có cảm tình với anh ta, vậy chỉ cần thử sẽ biết ngay.
"Mạng của anh ta đổi lấy mạng của Mạnh Hùng, cô nghĩ kỹ đi."
"Sao các người dám."
Tư Lan không ngờ bọn họ vậy mà dám bắt Mạnh Hùng ra để uy hiếp cô, cô cũng biết bọn họ sẽ không nói suông, bàn tay cô siết chặt thành nắm đấm, trong lòng đang đấu tranh dữ dội, cuối cùng vẫn là chấp nhận đề nghị của Ba Toàn.
Cô không thể để Mạnh Hùng vì cô mà chết, chỉ có thể để Tuyết Lan hận mình.
Bên này Tuyết Lan đang vô tư vui vẻ làm một linh hồn cả ngày bám dính Phạm Tuấn, mà không hề hay biết bên kia Tư Lan đã phản bội lại mình.
Cũng may trước đêm giao thừa đón năm mới cô và Tư Lan có thể hoán đổi lại vị trí.
Trong lúc anh còn chưa trở về, Tuyết Lan bắt đầu trang trí nhà cửa và chuẩn bị một bữa cơm tất niên ấm cúng, để cùng anh đón cái tết đầu tiên.
Khi Phạm Tuấn vừa bước vào nhà, mùi thức ăn thoang thoảng khắp phòng, trên bàn bày đầy một bàn thức ăn vô cùng hấp dẫn.
Cô từ trong bếp đi ra trên tay bê tô canh gà hầm đặt giữ bàn sau đó nhào vào lòng anh.
"Ông xã nhớ anh chết đi được sao giờ anh mới về."
Anh khẽ cười vòng tay ôm lấy cô, đây mới là cô vợ của anh cuối cùng cũng có thể ôm cô rồi, anh cũng rất nhớ cô.
Anh cúi người đặt lên môi cô một nụ hôn, cô ôn nhu đón nhận, nụ hôn đầu tiên sau khi bọn họ chính thức trở thành vợ chồng.
Hôn cũng đã hôn rồi ôm cũng đã ôm rồi cô vội dục anh lên lầu tắm rửa để còn ăn cơm giao thừa sắp đến nơi rồi.
Sau bao nhiêu năm lẻ loi cuối cùng cũng đã có người cùng anh đón năm mới, cảm giác vô cùng ấm áp.
Bọn họ cùng nhau đi dạo dưới sân, anh nghiêng đầu hỏi cô.
"Có muốn ra quảng trường đón năm mới không, ở đó có bắn pháo hoa nữa."
Nghe thấy có bắn pháo hoa hai mắt cô sáng rực.
"Đi em muốn đi, muốn xem pháo hoa."
Sau đó kéo tay anh chạy nhanh vào nhà để thay quần áo.
Phạm Tuấn vừa bất đắc dĩ bị cô bắt phải mặc quần áo cùng màu với mình, vừa cảm thấy cô như vậy vô cùng đáng yêu.
Anh cẩn thận choàng thêm khăn quàng cổ cho cô, sau đó mới dẫn cô ra ngoài.
Cuối năm không khí se lạnh, tại quảng trường lúc này có rất nhiều người, già trẻ gái trai ai ai cũng đang háo hức đợi thời khắc chiếc đồng hồ trên đỉnh bưu điện thành phố vang lên.
Tuyết Lan trong lòng thầm cảm khái, cho dù là ở đâu cũng vậy thế giới nào đi nữa thì khoảnh khắc chờ đợi năm mới cũng đều giống nhau.
Thời khắc giao thừa đếm ngược, tiếng chuông đồng hồ vang lên, trong lúc