*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Alan đặc biệt chưa nói rõ ràng thời gian với Chương Diệc, chính là muốn sớm đến đế quốc cho anh một niềm vui bất ngờ. Không nghĩ tới, đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy càng là loại tình cảnh hương diễm này.
Bùi Tịch phản ứng lại trước hết, anh nắm lên chăn mỏng cấp tốc che lại thân thể Chương Diệc, gay gắt nói: "cậu tiến vào không biết gõ cửa sao?"
Chương Diệc cảm ứng được ánh mắt sau lưng, toàn thân cứng đờ, chậm rãi quay đầu đi: "Alan, cậu làm sao..."
Alan cười lạnh một tiếng, ném rương hành lý, nhanh chân đi vào: "Bùi Tịch, anh đi ra cho tôi!"
Bùi Tịch mắt điếc tai ngơ, tiếp tục va chạm ở trong thân thể Chương Diệc. Bởi vì căng thẳng, hậu huyệt ấm áp của người đàn ông cắn anh đến cực khẩn, khoái cảm tiêu hồn thực cốt, Bùi Tịch một khắc cũng không muốn rời đi khỏi cơ thể anh.
"Bùi Tịch, đừng làm..." Chương Diệc da mặt mỏng, thật không tiện để Alan thấy làm tiếp nữa, không ngừng đẩy vai Bùi Tịch.
"A Diệc, chớ lộn xộn." Bùi Tịch hít sâu một hơi, cố nén kích động bạo phát, liền kiên trì mấy phút, mới phóng thích ở trong thân thể anh. Thơ_Thơ_
Đợi đến khi hai người xuống giường, mặt Alan đã thối đến không thể thối hơn. Chương Diệc không để ý tới đi rửa ráy, hạ thân bao bọc thảm đi tới trước mặt cậu, nói xin lỗi: "Alan, tôi không biết ngày hôm nay cậu đến... Xin lỗi."
Bùi Tịch nhìn cảnh tượng hai người tình ý kéo dài, không hề quan tâm mà hừ một tiếng, mặc quần áo đi ra ngoài. Alan nắm chặt nắm đấm, chờ Bùi Tịch vừa đi, lập tức khoá lên cửa phòng ngủ, nhào tới trong lồng ngực Chương Diệc.
"Diệc, em rất nhớ anh."
Chương Diệc vỗ vỗ đầu cậu, hai má ửng đỏ: "trước khi tới cậu cần phải nói cho tôi một tiếng."
"em muốn cho anh một sự ngạc nhiên mà." Alan làm nũng mà cà cà ở trong lồng ngực của anh, bất quá sau khi nghe thấy được khí vị Alpha trên người Chương Diệc thuộc về một người khác, lập tức giận tái mặt.
"Diệc, chúng ta đi rửa ráy."
Chương Diệc thấy cậu cũng phải đi theo đến, vội vàng nói: "cậu đi dưới lầu, tôi tắm ở đây."
"Không muốn, em ngồi hạm phi hành mấy chục tiếng, mệt chết đi được, em muốn tắm với anh, có được hay không vậy?" Alan đỡ cửa phòng tắm, tội nghiệp mà nhìn anh.
Chương Diệc thấy trước
mắt một bóng đen, nội tâm giãy giụa một phen, vẫn là nói: "cũng được đi."
Bất quá Alan làm sao có khả năng chỉ rửa ráy đơn thuần, thừa dịp Chương Diệc chợp mắt trong bồn tắm nhắm mắt lại một lúc, anh rón rén mò tiến vào...
Nửa giờ sau, Chương Diệc được Alan đỡ eo đi ra buồng tắm, trên mặt anh tuấn còn lưu lại tình dục đỏ bừng, giữa mặt mày vô ý thức tản ra khí tức gợi cảm.
"Tôi tự mình đi." Chương Diệc hữu khí vô lực trừng Alan liếc mắt một cái.
"anh đi được sao? Mới vừa bị em làm đến chân đều không khép lại được, tiểu huyệt còn sưng đây." giọng điệu Alan ám muội, một cái tay đặt ở mông anh, như có như không mà xẹt qua vị trí khe mông. Thơ_Thơ_
Chương Diệc nghĩ đến cảnh tượng mới vừa ở trong phòng tắm, bên tai không tự chủ đỏ lên. Anh vò tóc ẩm ướt, tránh thoát khỏi Alan kiềm chế, lúc đang muốn đi đổi áo tắm, cửa phòng ngủ bỗng nhiên bị người gõ vang lên.
"Ai vậy?" Alan tức giận nói, cậu cũng không tin Bùi Tịch còn dám lên lầu quấy rối anh.
"tôi." giọng người bên ngoài không lớn, nhưng có cỗ sức mạnh không giận tự uy.
"Dĩ Nam?" Chương Diệc hoảng một chút rồi, trong nhà đã có Tô Nhiên, Bùi Tịch cùng Alan ngày hôm nay vừa tới, ba người này tranh giành tình nhân cũng đã đủ làm anh chịu được, là Chu Dĩ Nam cũng muốn dính vào... Có thể bốn người này, sớm muộn là muốn đụng tới cùng nhau...
Mang theo tâm tình phức tạp mà nặng nề, Chương Diệc mở cửa phòng ra.
"Alan, tôi muốn nói chuyện với cậu." Chu Dĩ Nam nhìn về phía thiếu niên bên cạnh anh, ánh mắt bình tĩnh.
" nói chuyện thì nói chuyện, chẳng lẽ lại sợ anh." Alan ôm ngực, như khổng tước kiêu ngạo đi ra ngoài.
"Tiểu Diệc, em nghỉ sớm một