*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
"Không đúng, đây không phải là phòng của anh."
Thiếu niên trong hình ảnh nhíu mày, trong mắt đẹp đẽ xanh biếc lóe ra một tia ngờ vực, "Diệc, bây giờ anh ở cùng ai? Tại sao anh không có mặc bất kỳ quần áo nào?"
Chương Diệc thầm mắng mình sơ sẩy, chỉ là anh muốn che giấu đã không còn kịp rồi. Anh thấy Alan chuyển mắt qua, tầm mắt đối diện với Chu Dĩ Nam, trong lúc nhất thời, trong không khí giống như có tia lửa va chạm.
"lần đầu gặp gỡ, Vương tử Alan." biểu tình Chu Dĩ Nam lạnh nhạt nhếch miệng, "Tôi gọi Chu Dĩ Nam, là học sinh của Chương lão gia, cũng là Tiểu Diệc ——" anh đột nhiên không biết nên làm sao giới thiệu quan hệ của mình cùng Chương Diệc, bằng hữu sao? Tựa hồ quá xa cách.
Bọn họ so với bằng hữu càng giống như người thân, nhưng bọn họ rõ ràng không có bất kỳ liên hệ máu mủ nào. Do dự hai giây, thần sắc Chu Dĩ Nam ôn hòa nói, "Tôi đã từng là thầy dạy kèm tại nhà của Tiểu Diệc."
"Tôi thấy qua anh trên tin tức." Alan nheo mắt lại, ánh mắt phức tạp thẩm thị Chu Dĩ Nam, "phó Chủ tịch Quốc hội mới nhậm chức Quân đế quốc ủy hội, đã từng là thiên tài quân sự của đế quốc. Tướng quân Chu Dĩ Nam, có đúng không?"
Chu Dĩ Nam không thể phủ nhận ừm một tiếng, mắt anh liếc thần sắc Chương Diệc sốt sắng, chính muốn nói chuyện, lại nghe Alan nói:
"vì sao Diệc lại ở trong nhà của anh? Nếu như tôi không đoán sai, cái