Hành động của Minh viên ngoại cũng được coi là nhanh, ngày thứ hai đã chạy ra đạo quan bên ngoài thành tìm kiếm sự giúp đỡ.Bình thường những đạo quan chùa miếu có hương hỏa phồn thịnh này, không phải có người tu hành đóng quân thì cũng sẽ có chút liên lạc với một tòa Tiên môn, nếu không cũng không có cách nào mở rộng được.Tòa đạo quan ngoài Hình Châu thành này có liên hệ mật thiết với Thục Sơn phái, cho nên nhiệm vụ giúp đỡ này cũng đến Hoán Kiếm các đến Thục Sơn trước tiên."Ừm..." Sở Lương nghe vậy, trầm tư một lát.Loại chỉ xuất hiện vào ban đêm này...!Từng bước một tiến về phía trước thăm dò...!Không giống như là yêu mà lại giống như là Linh, cũng chính gọi là "Quỷ".Dù sao nếu như yêu vật có thành tựu tu vi, linh trí không khác với người thì làm việc cũng sẽ không khó nắm bắt như vậy.
Chỉ quỷ vật có tu vi không cao, bởi vì chúng đã chết một lần cho nên linh trí thiếu sót, mới có thể bị oán niệm khi còn sống thúc giục làm ra một số cử động kỳ quái.Giống như là con mèo yêu này...Có khả năng là một con Miêu Linh đã chết đi.Nghĩ tới đây, Sở Lương bèn hỏi: " Mấy ngày trước ở trong phủ có từng đánh chết mèo không?""Tất nhiên là chưa từng..." Minh viên ngoại lắc đầu nói: "Phu nhân nhà ta vô cùng có lòng nhân ái, luôn luôn đối xử tử tế với động vật.
Nàng ấy vẫn luôn luôn phái gia đinh dốc lòng nuôi nấng mèo hoang chó hoang lang thang xung quanh."...Lúc Sở Lương đi vào cũng đã là buổi chiều, hỏi một chút tình huống cụ thể dò xét lại bốn phía xung quanh một chút thì trời đã gần tối.Trong phủ vội vàng mở tiệc khoản đãi.Dù sao lại muộn một chút nữa, miêu yêu cũng sẽ xuất hiện.Không cần phải nói một bữa yến tiệc đầy món ăn mỹ vị và quý hiếm được bầy ở trên bàn, Minh viên ngoại và Sở Lương ngồi ở chỗ kia, sau lưng đều có một thị nữ phục vụ, bên trên đều là những món ngon mà tuyệt đối ở Ngân Kiếm phong chưa từng hưởng thụ đãi ngộ như vậy.Chẳng qua là đợi một lúc lâu, người còn chưa tới đủ, lại có thị nữ đến báo: "Lão gia, phu nhân nói thân thể của ngài ấy khó chịu lại hơi nặng nên thực sự không có cách nào để tới đây dự tiệc, xin Sở thiếu hiệp và lão gia chớ trách.""A......" Gương mặt Minh viên ngoại lập tức lo lắng, đứng dậy, nhìn Sở Lương một chút, xin lỗi nói: "Sở thiếu hiệp chớ trách, ta đi xem phu nhân nhà ta một chút, đi một chút sẽ trở lại ngay."Dứt lời, hắn ném Sở Lương ở chỗ này rồi lon ton chạy về phía hậu viện.Sở Lương cũng không buồn bực, chẳng qua chỉ mỉm cười nói: "Tình cảm của Minh viên ngoại và phu nhân thật sự tốt.""Đúng vậy." Thị nữ bên cạnh hơi hâm mộ nói: "Lão gia nhà ta và phu nhân thành thân đã mười năm nhưng tình cảm vẫn như keo như sơn.
Mấy năm trước, phu nhân bởi vì bệnh tật nên không thể sinh con cái được, còn khuyên lão gia nạp thiếp sinh con, nhưng đến nay lão gia vẫn không chịu nạp thiếp."Một thị nữ khác cũng cảm khái nói: "Chỉ có nữ tử đẹp người lại thiện tâm như phu nhân, mới xứng với lão gia tình thâm nghĩa trọng như thế."Một lát sau, Minh viên ngoại lại vội vã quay trở lại."Phu nhân không sao chứ?" Sở Lương hỏi."Không sao, chẳng qua là mấy ngày nay tà ma làm loạn quấy nhiễu một chút đến phu nhân nên thân thể nàng ấy không được khoẻ.
Chỉ cần có thể trừ được yêu vật này