Sở Lương đương nhiên sẽ không cho phép nó tiến về phía trước, vật, oán khí sâu nặng như thế lưu lại trên thế gian chắc chắn sẽ hại người."Ngự Kiếm thuật! Ra!"Chỉ tay hướng lên trời, phi kiếm hóa thành tia sáng lao đi."Meo meo ngao —— "Kiếm quang vừa mới phát ra, miêu yêu kia hú lên quái dị, dị đồng liếc nhìn Sở Lương, thân hình lủi một cái hóa thành bóng đen, tránh thoát phi kiếm, ngay sau đó quay người bổ nhào về phía trước!Một kích này đúng là trả thù một kiếm của Sở Lương, tới vừa nhanh vừa độc, mang theo huyết khí ngút trời, hung mãnh ắc liệt!Thân hình Sở Lương lóe lên, miễn cưỡng lắm mới né qua công kích bổ nhào này.
Nhưng mặc dù là như thế, quần áo của hắn vẫn xuất hiện một lỗ thủng.Bịch ——Thân hình của miêu linh rơi xuống đất, vạch ra hai đường huyết sắc.Nhưng kiếm quang như hình với bóng đã theo sát phía sau! Là phi kiếm của Sở Lương!Vèo ——Kiếm quang nhanh chóng xẹt qua, thân thể miêu linh đột nhiên lệch ra xoắn thành một độ cong quỷ dị, tránh thoát nmột kiếm trí mạng này: “Ngao —— "Tránh thoát, nhưng không hoàn toàn tránh né hết được.Kiếm quang vẫn để lại một vết thương thật sâu trên cơ thể của miêu linh.Chỉ trong một chốc lát, trong vết thương kia hiện ra huyết khí màu đen, trong nháy mắt để cho sóng máu xung quanh Miêu Linh càng thêm mãnh liệt!Không ổn.Sở Lương nhíu mày.Miêu linh chồng đầy đặc thù gia trì này, trên người có đặc tính của Anh Linh.
Tức là nó nhận tổn thương cũng sẽ chuyển hóa thành lực lượng mới của nó, thụ thương càng nặng, thực lực càng mạnh! Nếu như một kiếm không thể chém giết nó, vậy phải chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với kẻ địch mạnh hơn!Phản ứng ở trên thân thể con miêu linh này chính là tốc độ của nó trở nên nhanh hơn!Vù ——Gần như là một tia sáng đen mà mắt trần không thể nhận ra, vạch ra hai tia chớp, một giây sau đã đi tới sau lưng Sở Lương.Sở Lương trước tiên đã làm ra phản ứng, hắn triệu hồi phi kiếm nắm ở trong tay, nhưng dù như thế nào đi nữa cũng không phòng được ở sau lưng!Tóc dựng thẳng đứng, mặc dù vô thanh vô tức, nhưng hắn biết móng vuốt sắc bén của miêu linh ngay lập tức sẽ vồ xuống!Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tay phải của Sở Lương đột nhiên buông lỏng, quát:"Đến!"Một tia ánh sáng đỏ như linh xà thoát ra từ trong tay áo, trong nháy mắt đã trói chặt miêu linh vừa mới đến sau lưng của Sở Lương chuẩn bị ra vồ.Trói mai rùa!Dây thừng trói yêu!"Meo ngao ——" Miêu linh thê lương kêu lên, nhưng thân thể không cách nào khống chế được rơi xuống đất.Cách tốt nhất để đối phó với kẻ thù có sự nhanh nhẹn đặc biệt cao là gì?Khống chế!Mà trong tay Sở Lương, vừa lúc có được dây trói yêu vừa mới lấy được ngày hôm trước.Nhưng dù cho có pháp bảo thì cũng không phải lúc nào cũng trúng.
Hắn cũng thi triển được là do khoảng cách đã gần, hắn đã thực hiện hiểm chiêu để cho miêu linh này đến gần mình hơn.Nếu tốc độ thả ra dây thừng trói yêu chậm hơn một xíu thôi thì kết cục của trận chiến này sẽ phải đảo ngược.
Nếu không vững vàng, khoảng cách không đủ, pháp bảo cũng có khả năng bị miêu lLinh tránh né được.Dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng đã thắng.
Hắn xoay người lại vung tay lên, kiếm bắt đầu chém xuống.Xoẹt.Một kiếm chém yêu.Linh thể vô hình, một khi bị chém giết thì sẽ không để lại bất cứ thứ gì.
Chỉ có một ảo ảnh màu vàng, lấp lánh phiêu lạc bay đến trên người