Tần Hải Đường vội vàng trở về phòng đánh răng rửa mặt, tùy ý búi tóc thành một hình tròn nhỏ trên đầu.
Vì sợ sẽ gây bất tiện cho hoạt động hôm nay nên cô đã cố ý mặc một chiếc quần yếm và đi đôi giày vải màu đen.
Đợi đến khi cô xuống lầu thì phát hiện Lệ Thù đã thay bộ đồ vest đứng ở trước cửa.
Anh giả bộ thờ ơ và nói với cô: "Muốn đi đâu? Tôi thuận đường đưa bọn cô đi luôn.
"Trang Nhất nhìn cậu ba nhà mình mà không nói lên lời, người ta còn chưa nói đi đâu đã bảo thuận đường? Ý đồ cũng quá rõ ràng rồi đấy!Tần Hải Đường nghĩ một lát rồi nói: "Số 1 phố Thạch Nam, nhưng mà công ty của anh ở hướng ngược lại mà, tự chúng tôi bắt taxi đi là được!"Lệ Thù cầm lấy ba lô nhỏ của Tần Hải Đường đi ra ngoài: "Bên đó chúng tôi có một chi nhánh, đúng lúc hôm nay phải đi xem xét.
"Tần Hải Đường không còn sự lựa chọn nào khác đành phải đi theo anh.
Sống ở đây vốn đã gây phiền phức, lần này thì hay rồi, lại làm phiền người ta thêm nữa!Tạ Bách Thế đi theo sau hai người, cảm nhận được giữa bọn họ có mùi mờ ám gì đó.
Cậu ta không nhịn được lẩm bẩm: "Ừ… đúng rồi, đó là mùi chua đáng ghét của tình yêu!"Trang Nhất tai thính lập tức trêu đùa: "Mau đi đi, cái bóng đèn lớn.
"Tạ Bách Thế: